Chương :
Diệp Phi nhìn người này đang nhận lỗi“Tới cũng đã tới, ở đây bảo vệ Hàn Tử Thất vài ngày”
“Bảo vệ Hàn Tử Thất vài ngày?”
Nam Cung Yến cũng hơi sững sờ: “Người đàn ông đội nón kia không phải đã bị bắt sao? Chẳng phải không còn gì nguy hiểm nữa sao?”
“Hơn nữa, với chút thực lực ít ỏi của tôi, so với cậu cũng là chênh lệch quá xa. Cô ta do dự: “Tôi ở lại chỗ này, sợ làm liên lụy đến cậu”
Diệp Phi nhẹ nhàng lắc đầu: “Người đàn ông kia bị giết không có nghĩa là không còn nguy hiểm, trái lại nguy hiểm bây giờ mới bắt đầu”
“Long Thiên Ngạo trực tiếp cử người đàn ông kia tới giết tôi, còn không quan tâm đến việc bất Hàn Tử Thất, có nghĩa là anh ta đã bắt đầu hành động tồi”
“Người đàn ông đội nón kia chưa hoàn thành nhiệm vụ, anh ta nhất định sẽ phái thêm người ra tay”
“Tuy tôi có để người đi theo âm thầm bảo vệ Hàn Tử Thất, nhưng nam nữ khác biệt, có những nơi không tiện đi theo, mà cô vừa hay có thể bù vào những chỗ đó”
“Cô làm một việc, giúp đỡ Hàn Tử Thất trong thời gian ngắn nhất”
Diệp Phi nhìn về phía Nam Cung Yến”Bù lại, tôi sẽ dạy cô ba chiêu, giúp võ đạo của cô tăng lên một bậc”
Trong lòng anh biết rất rõ, độc tố của Long Thiên Ngạo phát tác, làm cho hắn rất đều có thể.
rở nên điên cưồng, những việc trước kia không dám làm, bây giờ Diệp Phi không có khả năng bảo vệ Hàn Tử Thất mọi lúc, anh muốn chủ động đối phó Long Thiên Ngạo.
Mà Cưồng Hùng vì giới tính khác biệt, khó tránh khỏi sơ suất, cho nên để Nam Cung Yến bảo vệ cô ấy cũng tốt.
Mắt Nam Cung Yến liền sáng lên, sau đó liên tục gật đầu: “Được, tôi ở lại bảo vệ Hàn Tử Thất, cậu nhớ dạy tôi ba chiêu giết địch”
Có thể được người như Diệp Phi dạy cho, Nam Cung Yến tin rằng bản thân có thể tiến bộ hơn nhiều.
Tải app truyện hola đọc full miễn phí nhé cả nhà! Huống chỉ cô ta cũng đến đây để bảo vệ Hàn Tử Thất, cho nên muốn thử mạo hiềm một lần.
“Rất tốt, rất thích bộ dạng dễ chịu này của cô”
Diệp Phi lấy hết ngân châm xuống”Nhớ kỹ hai tư giờ bên cạnh cô ấy”bg-ssp-{height:px}
Nam Cung Yến không chút do dự gật đâu đáp ứng”Rõ rồi.”
Nam Cung Yến chậm rãi đi vào sảnh sau, Diệp Phi nhận được tin tức của Thái Như yên gửi đến.
Những gì anh muốn đều ở đó.
“Thế giới này đúng là nhỏ”
Diệp Phi xem hết tin tức, sau đó liền mở xe .Jeep đi lên.
Người đàn ông đội nón bị dây an toàn trói chặt, năm thoi thóp trên ghế.
Hai tay bị chặt đứt, bàn chân phải cũng mất, giờ ông ta chẳng khác nào.
người vô dụng.
Trong miệng ông ta còn có một thanh kiếm được cố định bởi một mảnh tay áo, chỉ còn dùng mũi để thở, tiếng thở nghe rất chói tai.
Nhìn thấy Diệp Phi, ông ta oán hận nhìn mặt đất, sau đó khôi phục lại sự bình tĩnh, giống như chấp nhận số phận.
Diệp Phi kéo băng dính ở miệng ông ta, đem kiếm lấy ra.
Ông ta lập tức ho khan, từng hồi hít thở, để cho bản thân thoải mái “Xoet Diệp Phi nhìn ông ta cười cười: “Thật là khiến cho tôi thất vọng”
“Không phải muốn chết sao? Tôi cho ông hai tiếng đồng hồ mà giờ vẫn chưa chết?”
“Ông chỉ cần cúi đầu về phía trước, kiếm sẽ đâm thẳng vào cổ họng ông, đi đời nhà ma”
“Nào ngờ, ông lại chịu thở một cách ngắt đoạn, cũng không muốn đế mình thoải mái…” Vẻ mặt anh thất vọng: “Thật khiến tôi coi thường ông”
Người đàn ông đội nón mặt đỏ lên, khó khăn lắm mới nói được một câu: ‘Đừng nói lời vô ích, rốt cuộc mày muốn như thế nào?”