Chương 1809: Diệp Phi lại tát một cái, làm bay điếu xì gà của Long Thiên Ngạo: “Long Thiên Ngạo, anh có thể giết người nhà của tôi được hay không tôi không biết, nhưng bây giờ tôi giết anh lại dễ như trở bản tay” Anh ấy hét lên: “Không muốn chết thì cho bọn họ lùi về đi” Đao nữ và những người khác vô cùng bức bối “Đồ khốn nạn!” Long Thiên Ngạo giận đến mức không thể kiềm chế được, nhưng anh ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ Diệp Phi không sẽ liều lĩnh hành động,à bất chấp hậu quả “Oắt con, šu đụng đến cậu chủ Ngạo, thì đừng hòng chạy khỏi đây” Đao nữ hét lên đầy sát khí: “Chúng tao có ba mươi người, mày nhắm thoát được hay không? Có thế đưa Hàn Tử Thất thoát ra khỏi đây được sao?” “Tử Thất, mọi người đi trước đi” Diệp Phi quay đầu nhìn đám người Hàn Tử Thất: “Mọi người trở về nhà chờ tôi: Hàn Tử Thất chịu đựng cơn đau ở lưng: “Diệp Phi…” Diệp Phí cười trấn an cô ấy: “Đừng lo lắng, anh sẽ không sao đâu” “Như vậy sao được, chúng em đi…… Con lại anh thì phải làm sao đây?” Hàn Tử Thất liếc nhìn xung quanh, trong ngoài ba tấc đều là người của Long Thiên Ngạo. Nếu cô ấy dẫn theo Nam Cung Yến và vài vệ sĩ đi, vậy thì Diệp Phi thực sự chỉ còn có một mình. Hàn Tử Thất nắm chặt tay: “Chúng ta sống chết có nhau.” Diệp Phi trong lòng hơi cảm động, người phụ nữ này thật đơn giản, sống chết có nhau, chỉ qua vài lời này đã thể hiện rõ tính cách chân thật của cô Sau đó Diệp Phi nhẹ lắc đầu, tự tin nói: “Tử Thất, anh không sao, em cứ yên tâm đi trước đi” “Tin tưởng anh, anh sẽ bình an vô sự trở về.” Anh ấy vẫn còn một kế hoạch muốn thực hiện, không thể theo Hàn Tử Thất đi Hàn Tử Thất nhìn chấm chăm Diệp Phi, im lặng hồi lâu, mới ngẩng đầu lên, khuôn mặt xinh xắn trở nên kiên định: “Được rồi! Chúng ta đi thôi!” Cô ấy nhét thêm cho Diệp Phi hai khẩu súng, đưa ra quyết định dứt khoát “Hãy cẩn thận nhé.” Cô ấy cũng biết Diệp Phi ở một mình hành động càng dễ dàng hơn, nếu cô ở lại sẽ cản trở anh ấy. Hàn Tử Thất dẫn Nam Cung Yến và những người khác rời đi Mười mấy người mặc đồ đen nhanh chóng chặn đường, cắt đứt đường rút lui của Hàn Tử Thất và những người khác. “Thả Tử Thất ra.” Diệp Phi siết chặt cố Long Thiên Ngạo, trong mắt hiện lên sắt ý. Sau khi cân nhắc hồi lâu, Long Thiên Ngạo thở dài một hơi, cuối cùng quay đầu về phía Đao Nữ và thuộc hạ: “Nhường đường cho bọn họ đi..” Trước sự cường thế của Diệp Phi, Đao nữ và những người khác đành phải nhường đường. Chỉ là khi lùi lại, Đao nữ nháy mắt ra hiệu với hai người đứng gần đó. “Vụ” Ngay khi Nam Cung Yến đang bảo vệ Hàn Tử Thất đi qua đám đông, hai người đàn ông mặc đồ đen ra hiệu cho nhau rồi nhào ra. Bọn hẳn nhanh chóng hạ gục hai tên vệ sĩ, rồi vươn tay bắt Hàn Tử Thất. Hiển nhiên dù thế nào thì bọn hắn cũng muốn cược một lần, bắt được Hàn Tử Thất để đổi lấy Long Thiên Ngạo. Khí thế thật dũng mãnh. Nhìn thấy chiến thẳng đã ở trong tầm mắt, Long Thiên Ngạo và những người khác thầm mừng, chỉ cần họ bắt được Hàn Tử Thất, thì sự ngông cuồng của Diệp Phi sẽ không còn nữa. Mà bắt được Hàn Tử Thất lại là chuyện dễ như trở bàn tay Công phu mèo cào của Hàn Tử Thất căn bản là không thể chống lại hai người đàn ông áo đen. “Bếp”