Chương 1871: “Nếu tôi thẳng, không chết thì tôi muốn anh phải ở bên tôi cả đời” Cô kiêu ngạo như bình thường và kiên quyết: “Nếu như tôi chết, đó chính là ý trời muốn chia cắt hai chúng ta” “Dừng tay lại!” “Cạch” Không chờ Hàn Tử Thất bóp cò, Diệp Phi nhanh tay đánh vào tay Hàn Tử Thất trước. Một cảm giác như kim châm đâm vào cổ tay Hàn Tử Thất làm cô không kiểm soát được mà đánh rơi súng Cùng lúc đó Diệp Phi bước nhanh một bước lên phía trước, nhặt và tháo hết đạn trong súng ra. “Cô muốn liều lĩnh cái gì?” Diệp Phi bắt lấy cổ tay Hàn Tử Thất quát to. “Với một viên đạn này cũng có ó thể làm cô vỡ đầu” “Cô chết, không chỉ làm vô ích mấy năm nay cô đã sống, làm lãng phí bao nhiêu tâm huyết của tôi, còn làm ô nhục cái gọi là tình yêu thiêng liêng này” Tuy tình yêu của Hàn Tử Thất làm anh rung động, nhưng chuyện cực đoan này lấy tính mạng mình ra đánh cược thì Diệp Phi rất kịch liệt phản đối. Hàn Tử Thất mím môi: “Tôi của muốn ông trời quyết định giúp chuyện của chúng t “Hơn nữa, sự thật đã chứng minh anh quan tâm tới sự sống chết của tôi” Hai mắt long lanh nhìn Diệp Phi chăm chú: “Diệp Phi, anh chưa lập gia đình, tôi chưa gả, đây không phải vừa đúng làm một cặp yêu nhau sao?” “Tôi có một người vợ chưa cưới, cô ấy tên là Đường Nhược Tuyết” Diệp Phi biết tính cách Hàn Tử Thất rất cố chấp, anh ta chỉ có thể cứng rắn làm cô từ bỏ ý muốn. “Tôi từng là con rể họ Đường, sau đó vì một số mâu thuẫn nên đã ly hôn, nhưng thời gian này lại chuẩn bị kết hôn lại.” “Ở ngoài tôi có một người bạn hồng nhan tri kỷ, cô ấy tên là Tống Hồng Nhan” “Cô ấy là ân nhân của tôi, là một người vô cùng quan trọng trong cuộc đời tôi, cũng là người tôi yêu” “Nhà tôi còn nhọc lòng nuôi con dâu từ nhỏ, cô ấy là Tô Tích Nhi, mỗi lần tôi về đều giặt quần áo nấu cơm chuẩn bị nước: “À đúng rồi, tôi còn quan hệ với không ít phụ nữ không rõ ràng như Uông. Thanh Vũ, như Hàn Nguyệt,..” “Nói về giàu kinh nghiệm, cô hơi kém Đường Nhược Tuyết, ôn nhu thì cô không bằng Tống Hồng Nhan, còn về săn sóc thì thua Tô Tích Nhi.” “Trong miệng, trong bát, trong nồi tôi có nhiều người phụ nữ tốt như vậy thì sao tôi phải lấy cô, dây dưa cả một đời chứ?” “Tử Thất, tôi là một người đàn ông cặn bã, tôi không đáng để cô rung động” “Ở cùng với cô sẽ không có kết quả gì tốt cả…” Diệp Phi đưa súng không còn tác dụng gì nữa cho Hàn Tử Thất, sau đó không nhìn lại mà quay thẳng về phòng. “Hãy đối xử thật tốt với bản thân, cô sẽ gặp được người tốt hơn” Ah ta cứ nghĩ Hàn Tử Thất sẽ xông lên điên cuồng chất vấn, nhưng người phụ nữ này lại đứng im tại chỗ không động đậy, im lặng rơi nước mắt. “Diệp Phi, anh, tên đàn ông cặn bã” Lúc anh định mở cửa vào tắm thì Hàn Tử Thất bỗng xô cửa xông vào nói. “Anh đối xử cặn bã với nhiều người phụ nữ khác như vậy, tại sao lại không làm thế với tôi?” Gương mặt cô tỉnh tế chất vấn: “Ngay cả tư cách bị đối xử cặn bã mà tôi cũng không đủ sao?” Diệp Phi cộc đầu vào cánh cửa…. Lúc Diệp Phi cộc đầu vào cửa thì đúng lúc điện thoại anh ta cũng rớt xuống đất. Hàn Tử Thất nhặt điện thoại của Diệp Phi lên thì trong lúc đó Diệp Phi bối rối chui vào nhà tắm né tránh.