Chương 1875: Cũng bởi vậy mà danh tiếng của Hoắc Tử Yên đã vượt qua Hoắc Thương Ẩn. Cho nên cô vừa xuất hiện, các phóng viên liên đua nhau chen chúc, lao. nhao hỏi vấn đề. “Cô Hoäc, nghe nói lần này cô đi phương Tây thu mua sáu công ty lớn?” “Nhà họ Hoắc cũng trúng thầu các dự án hàng trăm tỷ, bao gồm cả thủy điện và đường sắt từ chính phủ của mười hai quốc gia phải không?” “Tổng giám đốc Hoäc, nghe đồn cô dùng năm mươi tỉ bốn trăm bốn mươi triệu tệ kiếm lời ba trăm tỉ trên thị trường chứng khoán đúng không?” “Liệu khoản quyên góp của nhà họ Hoắc cho liên đoàn từ thiện năm nay có phá kỷ lục không?” “Cô Hoắc, cô nói một câu, cô có bạn trai chưa. Từng câu hỏi sắc bén của phóng viên đập tới, muốn đào bới ra vài thứ từ trên người Hoäc Tử Yên. Hoäc Tử Yên đạm mạc thong dong ứng phó vài vấn đề, sau đó động tác lưu loát chui vào trong chiếc Rolls-Royce. Xa xa Diệp Phi nở nụ cười, không tiến lên tham gia náo nhiệt. Nhưng Hoắc Tử Yên lại giống như cảm giác được cái gì đó, đột nhiên quay đầu tìm kiếm trong biển người. Chỉ liếc mắt một cái, cô đã nhìn thấy Diệp Phi. Diệp Phi nao nao, không nghĩ tới xa như vậy mà cô có thể nhìn thấy mình, anh không kịp tránh né, chỉ có thể tự nhiên hào phóng cười một tiếng. Thấy Diệp Phi xác nhận, gương mặt xinh đẹp của Hoắc Tử Yên rõ ràng chấn. động một cái. Cô muốn há mồm kêu to cái gì, cuối cùng lại biến thành một nụ cười ngọt ngào. “0a, cô Hoäắc cười, cười thật đẹp nha” “Đây là nụ cười sáng lạn nhất của cô Hoắc trong những năm gần đây..” Phóng viên thấy thế càng chụp ảnh tanh tách, giống như kích động đến điên cuồng Dù sao cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng thấy qua người đẹp lạnh lùng như Hoắc Tử Yên cười bao giờ. *tô—— Khi Diệp Phi nhìn thấy Hoắc Tử Yên bị đám phóng viên bao vây một lần nữa, một chiếc BMW màu trắng cấp tốc dừng lại trước mặt Diệp Phi Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra một gương mặt trái xoan trang điểm tinh xảo. Người phụ nữ mặt trái xoan lấy điện thoại di động ra, nhìn ảnh chụp bên trong, sau đó lại nhìn Diệp Phi. “Anh là Diệp Phi?” “Không sai!” Diệp Phi nhẹ nhàng gật đầu: “Cô là thư ký của cô Tiền, cô Mễ…” “Sân bay lớn như thế, cô sẽ không tìm được nơi nào ít người hơn, cho tôi đi nửa vòng” Thư ký Mễ nhìn Diệp Phi rồi lãnh đạm mở miệng: “Lên xe đi.” Tiên Gia Hân bảo cô ta tới đón vệ sĩ của Đường Nhược Tuyết, cô ta coi Diệp Phi chính là một vệ sĩ, đương nhiên sẽ không quá nhiệt tình. Dù sao những người mà mỗi ngày cô ta lui tới đều không phú thì quý, một vệ sĩ không đáng giá để đổi lấy khuôn mặt tươi cười của cô ta. Diệp Phi cũng không để ý, anh chỉ muốn gặp Đường Nhược Tuyết, mở cửa xe chui vào bên trong. Giờ phút này, Hoäc Tử Yên cũng chui vào Rolls-Royce, chỉ huy đoàn xe hướng về phía Diệp Phi, đụng một cái. Thư ký Mễ bận bịu chuyển động tay lái, nhường đường cho đoàn xe nhà họ Hoäc. Hoäc Tử Yên bên cạnh quay đầu nhìn Diệp Phi chăm chú. iệp Phi cảm nhận được ánh nhìn nóng bỏng của cô, liền nhìn Hoắc Tử Yên vài lần, tiếp theo gửi một tin nhắn, ra hiệu cho Hoắc Tử Yên hôm nào lại tụ họp. Nhận được tin nhắn Hoắc Tử Yên nhảy cảng lên cười một tiếng, sau đó để đoàn xe rời khỏi sân bay. Diệp Phi đưa mắt nhìn Hoắc Tử Yên rời đi “Đừng nhìn, đây là đoàn xe của nhà họ Hoắc.”