Chàng Rể Bác Sĩ

chương 1930

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1930: Đường Ngôn Khê mỉm cười khi nghe những lời đó: “Trước đây Bàng Tráng, bọn họ bảo vệ tôi, có thể cho tôi lợi ích thì tôi đi theo bọn họ” “Bây giờ Bàng Tráng và bọn họ đều đã tan rã rồi, bóng dáng còn không thấy, tôi đương nhiên phải ôm lấy đùi của anh Kim rồi” “Tử Thất, để tôi giới thiệu với cô một chút, đây là anh Kim Chí Hào, cũng là thủ lĩnh mới của Khuyên Tử hiện tại này” “Anh ấy là con cháu nhà giàu có của tập đoàn Kim Thị ở Nước Nam, mấy ngày trước mới bay từ nước Nam qua” Vẻ mặt cô ta kiêu ngạo, sau đó lại mỉm cười với Kim Chí Hào: “Anh Chí Hào, đây là cô Hàn, Hàn Tử Thất, từng là người của Khuyên Tử chúng em… không, là nòng cốt của Khuyên Tử Bàng Tráng” Ngay khi nói ra những lời này, hơn chục người nam nữ Nước Nam đều dồn ánh mắt, mang theo lòng thù địch nhìn về phía Hàn Tử Thất “Nòng cốt của Khuyên Tử Bàng Tráng?” Trên mặt Kim Chí Hào lộ ra vẻ ngang ngược và kiêu căng của con cháu nhà làm quan, anh ta hất mái tóc dài của mình và dẫn hơn chục người đến gần Hàn Tử Thất. Dáng vẻ vô cùng kiêu ngạo, giống như lôi kéo cả thế giới đều là của anh ta. Kinh ngạc đến mức không ít khách đi ngang qua đều né tránh, rời khỏi chỗ. ngồi, rời bàn, đứng từ xa quan sát. “Không tệ, da trắng mặt xinh chân dài, kiểu này tôi thực sự rất thích” Kim Chí Hào nặn ra một điếu xì gà, cười kỳ quái nói: “Biết điều thì đem tung tích của Bàng Tráng nói cho tôi biết” “Băng không thì anh trai tôi sẽ xử tử cô ngay tại chỗ, có tin không?” Đường Ngôn Khê tươi cười nghiền ngẫm. Đường Nhược Tuyết và Hàn Tử Thất nhìn nhau, định vòng qua bọn họ rời đi, họ không muốn xuất hiện cùng lúc hoặc có xung đột với loại người này. “Muốn đi?” Không đợi hai người phụ nữ bước vài bước, một nhóm người Nước Nam đã vây quanh họ. Kim Chí Hào nhe răng cười: “Tôi không cho các người đi thì các người đi như thế nào?” Anh ta còn đưa tay véo khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Tử Thất. “Bộp” Đường Nhược Tuyết không nói nhiều lời, cô trực tiếp tát một cái tát vào mặt của Kim Chí Hào: “Biến đi” Nhìn thấy Đường Nhược Tuyết đánh ngược lại Kim Chí Hào, đám người Đường Ngôn Khê không khỏi kinh hãi. Bọn họ như thế nào cũng không ngờ rắng, một người yếu thế như Đường Nhược Tuyết lại dám tát vào mặt Kim Chí Hào. Kim Chí Hào cũng sửng sốt, sau đó che mặt đứng lên. Sau khi anh ta xua tay ngăn cản đồng bọn đánh nhau, anh ta nhìn Đường Nhược Tuyết cười ác độc không ngừng: “Cô dám đánh tôi?” Tiếng cười độc ác đó còn đáng sợ hơn là uy hiếp. Đường Nhược Tuyết không chút nào tỏ ra yếu kém: “Tử Thất là em gái của tôi, anh muốn ức hiếp em ấy thì tôi đương nhiên sẽ đánh anh” Hàn Tử Thất cũng lên tiếng phụ họa theo: “Kim Chí Hào, đây là Cảnh Thành chứ không phải là Nước Nam, không thể chấp nhận anh giở thói ngang ngược?” “Các người có biết là cái tát này sẽ mang đến hậu quả gì cho các người không?” Kim Chí Hào xoa xoa má, sau đó tiến đến gần về phía bọn người Đường Nhược Tuyết. “Các người đoán xem tôi sẽ đánh gãy tay cô hay là đem cô xử theo pháp luật?” Hơn chục người đồng bọn cũng lộ ra nụ cười xấu xa khi nghe thấy điều này. Đường Nhược Tuyết rút ra một con số và ra hiệu cho một số người vệ sĩ của Đường Thị vào sân.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio