Chương 2004: Diệp Phi tin tưởng chỉ cần đế người ngoài biết Quyền Tương Quốc khỏi hẳn, còn có thể đứng lên, chắc chẩn sẽ khiến cho Tiền Như Hải và Tôn Bắc Đẩu lẻ độ cung kính tham gia Ngai cả hai tài phiệt lớn Kim Thôi cũng sẽ thay đối thái độ ngay lập tức. “Ông ngoại nói bữa tiệc này người tới chưa hẳn là trỉ kỷ, nhưng không đến thì chắc chắn không phải bạn của hội thương mại miền Nam” Kim Trí Viên rõ ràng nhìn ra sự hoài nghĩ trong mắt của Diệp Phi, khẽ cười một tiếng tiếp lời: “Cho nên đến hay không thì tạo hóa của bọn họ đi” Diệp Phi khẽ cười gật đầu: “Ông Quyền là muốn trải nghiệm thói đời nóng lạnh một phen cuối cùng” Kim Trí Viên nói trúng tim đen: “Lúc nghèo túng bọn họ không thích phản ứng, lúc huy hoàng lại có lý do gì trèo cao chứ?” ‘Vẻ mặt Diệp Phi do dự hỏi: “Nghe nói tài phiệt Kim Thôi rất lợi hại, cô gánh nổi hay không?” Đối thành người khác hỏi như vậy, Kim Trí Viên sẽ cảm thấy mỉa mai, nhưng cô biết Diệp Phi là đang quan tâm, thế là cô cười hoạt bát một tiếng: “Một hội trưởng nho nhỏ canh giữ ở cảng thành như tôi thì chống lại sao nổi hai tài phiệt lớn chỉ phối vận mệnh quốc gia chứ?” “Có phải anh lo lẳng tôi trở về cũng không về được không?” “Nếu không tôi cũng không làm được hội trưởng gì rồi, tôi cùng anh về Long Đô, tôi làm tiểu Dược Đồng của anh nhé, anh che chở tôi một đời một kiếp được không còn rót cho Diệp Phi một ly rượu vang đỏ: “Nhìn khắp thiên hạ, chắc hẳn cũng chỉ có anh có thế cứu rỗi và chứa chấp tôi…” “Cô Kim nói đùa, có ông cụ làm chỗ dựa, cô chỉ sẽ sợ hãi nhưng không gặp nguy hiểm” ‘Vẻ mặt Diệp Phi xấu hố mà cười, sau đó lại rất chân thành mở miệng: “Chẳng qua lúc cô đến bước đường cùng thì lúc nào cũng có thế tới tìm tôi Trên mặt Kim Chí Hào cảm động, anh ta vô ý thức nằm tay Diệp Phi: Phi, cảm ơn anh, anh thật sự là một người ‘Ðược được được..” Lời còn chưa nói hết thì đã thấy trước cổng vang lên tiếng giày cao gót mang theo một khí thế to lớn không ai so nổi. Diệp Phi quay đầu nhìn qua thì thấy mười mấy nam nữ vẻ ngoài hoa lệ có khí thế mạnh mẽ tới gần Cầm đầu là một người phụ nữ xinh đẹp có gương mặt trái xoan, mặc quần áo màu trắng mùa thu, phối thêm bộ quần dài màu đen và một đôi giày cao gót, khí chất xinh đẹp lạnh lùng khiến người ta kiêng dè. Người bình thường cho dù không tự ti mặc cảm trước mặt cô ta thì ít ra cũng bỏ đi suy nghĩ tiếp cận bà ta. Khiến cho tròng mắt anh khẽ nheo lại nhất chính là bà ta và Tiền Gia Hân giống nhau đến bảy tám phần. Quả nhiên Tiền Gia Hân đang muốn lảo đảo theo Phác Anh Long rời khỏi thì nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp đang đi về phía đài chủ tịch, cô ta giật nảy mình: “Mẹ, sao mẹ tới đây?” Diệp Phi chứng minh phán đoán của mình, người phụ nữ xinh đẹp này là bà chủ nhà họ Tiền, chỉ là nhìn vẻ mặt bà ta lạnh lẽo, nghiễm nhiên là người đến không tốt lành. Người phụ nữ xinh đẹp liếc Tiền Gia Hân một cái, bà ta khẽ nhíu mày không nói gì, duy trì khí thế mạnh mẽ đi tới bàn chủ trì. Kim Trí Viên thấy thế cũng nheo mắt lại, hội thương mại miền Nam mời đến là Tiền Như Hải, ông nội Tiền Gia Hân, chứ không phải một bà chủ Tiền tuyến hai. Chẳng qua theo. vẫn đi lên nghênh đón: “Bà chủ Tiền, chào buổi tối, trong lúc vội vã mà đến gặp, bà có lòng rồi” Cô ấy tỏ ra ý tốt: “Ông Tiền có phải ở bên ngoài không? Tôi tự mình đi tới nghênh đón ông nhà “Hội trưởng Kim, không cần khách sáo.” Bà chủ Tiền nhếch miệng chế giễu: “Ông nhà đêm nay cơ thể khó chịu, ông ấy sẽ không tới tham gia tiệc, tôi đại diện cho nhà họ Tiềt Sau đó bà ta làm ra một động tác: “Người đâu, tặng quả” Một người đàn ông đầu trọc tiến lên một bước, bịch mệt tiếng bày một phần quà lên bàn chủ trì. Quà tặng ngay cả đóng gói cũng chưa đóng, rõ ràng hiện ra trước mặt mọi người Đồng hồ treo tường! Cũng trùng hợp đúng lúc bảy giờ, còn vang lên một tiếng đỉnh đinh đang đang. Diệp Phi sững sờ: “Tặng đồng hồ?” Mọi người ở đây cũng kinh ngạc, khó mà tin nổi nhìn đồng hồ treo tường này. Bọn họ thế nào cũng không ngờ bà chủ Tiền sẽ tặng đồng ở đại thọ của Quyền Tương Quốc, đây cũng không phải không nể mặt, mà là tình hình có chứt khiêu chiến và tuyên chiến.