Chương 2010: Sắc mặt Kim Trí Viên trắng bệch, không ngờ rằng bên cạnh Miêu Kinh vân có nhiều người giỏi đến vậy. “Râm” Lúc Diệp Phi vừa đỡ và giao những người bị thương cho nhân viên đưa đi thì Đông Tà và Tây Độc cũng từ tầng năm nhảy xuống làm vỡ cả gạch nền. Sức mạnh kinh người. Tiền Gia Hân và những khách mời nữ theo bản năng sợ hãi mà bịt miệng lại, sợ mình không chịu đựng nổi mà vô tình hét lên. Một giây tiếp theo, hai người bọn họ di chuyến như sao băng lao về chỗ Diệp Phí Hai đôi chân của hai người liên tục tấn công vào chỗ yếu của Diệp Phi. Diệp Phi liên tục lùi lại về phía sau, hai tay liên tục giơ lên đỡ, không biết đối phương có năng lực thế nào, anh không dám dùng hết năng lực. Anh thấy Miêu Kinh vân như đang xem kịch vui nhìn anh chỉ luôn phòng thủ, cũng không ra lệnh cho thuộc hạ bao vây. “Đoàng Đoàng đoàng!” Hai bên gần như ngang nhau, đứng ở giữa trung tâm đấu võ thuật, Diệp Phi đánh trúng đối phương được hơn mười chiêu. Mặc dù anh đã thoát khỏi thế bị tấn công nhưng mỗi lần đánh trúng cũng không thể không ảnh hưởng tới mình mà lui lại một hai bước. Cả hai bên không phân được mạnh yếu Kim Trí Viên theo bản năng muốn lao vào trợ giúp nhưng lại Diệp Phi lắc đầu ngăn lại, ra hiệu bảo cô ta không nên hấp tấp. “Giếu” Thấy Diệp Phi khó xử lý như vậy, Đông tà xoay người một câu, dừng chân tấn xông, mà chuyển thành tay, vụt thẳng tay vào cổ họng Diệp Phi. “Đúng rồi, tới đi!” Diệp Phi đồn ép Tây Độc, không lùi lại mà cảng tiến công vọt tới Anh né cánh tay kia, sau đó cùng một chiêu đánh vào vị trí tim Đông tà. Lùi một bước để đánh trẻ đối phương! Một tay Đông tà đón lấy quả đấm của Diệp Phi. Nhưng một lực quá mạnh tác dụng vào làm đốt ngón tay của anh ta gãy răng rắc. “Vèo” Trong lúc Diệp Phi muốn lấy quả đấm này phá vỡ chiêu thức của Đông Tà thì đột nhiên Tây Độc vọt tới bên cạnh mà không phát ra tiếng động. Cô ta ngồi xổm xuống ôm eo Diệp Phi, bỗng nhiên gầm lên một tiếng rồi nhảy lên không trung lộn một vòng túm eo Diệp Phi đập người anh xuống. Tình thế treo ngược! Nếu Diệp Phi trúng một chiêu này chì sợ này xương cổ sẽ bị gãy nát mất. Nhưng trên mặt Diệp Phi không có chút gì là vẻ hoảng sợ, anh kìm eo. chuyển động, trong lúc trên không trung thì cố gắng thoát khỏi sự khống chế hai tay cả Tây Độc. Khi chuẩn bị rơi xuống nền nhà thì hai tay anh chống xuống nền nhà, hai chân còn trên không trung thì đột ngột đạp một cái Hai chân thoát khỏi sự khống chế của Tây Độc. Cả người Tây Độc bật ra trong không trung và văng xuống. Diệp Phi nhanh chóng lộn người, Tây Độc chưa kịp chạm đất thì anh nhanh như mũi tên lao tới Rướn người lên, đạp một cái bật lên. Diệp Phi đạp vào người Tây Độc khi còn đang văng ra ba cái liên tục! Bộp bộp bộp! Diệp Phi đá vào người Tây Độc vãng lên như chiếc lông chim, cuối cùng thì đạp một cái chốt vào ngực cô ta “Phụt!” Tây Độc nôn ra một ngụm máu, ngã văng xuống gần Miêu Kinh vân. Diệp Phi chưa dừng lại mà quay người đứng đối diện Đông tà. Sau lưng, sắc mặt Đông Tà sâm sỉ quan sát tất cả, sau đó đánh một chiêu thật độc sau lưng Diệp Phi Diệp Phí không tránh, vung tay lên tiếp đón, vừa vặn nắm được khớp tay Đông Tà. Đông Tà tránh không kịp, ngay sau đó chính tai nghe tiếng xương tay mình bị bẻ gãy.