Chương 2231 “Y thuật của Diệp Phi (Phàm) lợi hại như vậy, Shichiro Yamamoto căn bản không thể nào soi mói được. Đi theo Diệp Phi (Phàm) chẳng phải là thua rồi sao.” “Đổi lại là tôi, vẫn là nên bắt đầu phân biệt từ đầu bên kia, chọn ống nghiệm mà Diệp Phi (Phàm) chưa kịp kiểm tra, như vậy mới có cơ hội thắng được Diệp Phi (Phàm).” Khi mọi người nhìn thấy Shichiro Yamamoto, tất cả đều không ngừng bàn tán về anh ta, họ không hiểu tại sao anh ta lại đi theo phía sau Diệp Phi (Phàm) để phân biệt làm gì. Diệp Phi (Phàm) cũng hơi nheo mắt lại: “Yamamoto, cậu muốn nhận thua sao?” Trong khi nói, Diệp Phi (Phàm) đặt ống nghiệm có chữ “W” xuống, đây chính là ống nghiệm có chứađộc tố. “Vòng thi này, cậu không thể nào thắng được.” Shichiro Yamamoto cầm ống nghiệm có nhãn “W” lên, phân biệt một hồi sau đó đặt nó xuống, tiếp tục bám theo Diệp Phi (Phàm) đề phân biệt “Cậu thích nghe kể chyện như vậy thì tôi sẽ kể cho một câu chuyện khác cho cậu nghe.” Khi Diệp Phi (Phàm) xác định xong gần nửa số ống nghiệm, Shichiro Yamamoto cười và nói với Diệp Phi (Phàm) “Miêu Thành có một con chó điên tên là Miêu Truy Phong…” Diệp Phi (Phàm) nâng tay còn đọng một chút dung dịch của ống nghiệm chữ “X” lên, sau đó anh bình tĩnh rồi xác định thành phần của ống nghiệm. Sau khi cảm thấy tâm trạng của Diệp Phi (Phàm) thay đổi thất thường, Shichiro Yamamoto cười càng tươi hơn “Anh ta ở Cảng Thành hủy hại người ta, bị người ta làm chứng phán 40 năm tù, cũng may là không bị kết án tử hình, nếu không thì anh ta đã bị bắn hàng trăm phát rồi.” “Miêu gia không dễ dàng gì mới có thể cứu được tên ngốc như anh ta ra ngoài được, nhưng cuối cùng anh ta lại khiến đại ca hung dữ mạnh mẽ, đầy uy lực và một đám đàn em tinh nhuệ cũng vào đó.” “Miêu Truy Phong vừa tức giận vừa căm thù. Mặc dù đầu óc của anh ta không bình thường, nhưng vì tình cảm anh em sâu sắc, anh ta thề sẽ tìm lại công lý cho anh trai mình.” Shichiro Yamamoto cầm lấy ống nghiệm “X” mà Diệp Phi (Phàm) đã đặt xuống: “Đồng thời, anh ta muốn báo thù cho tất cả những ai phản bội lại anh ta.” Diệp Phi (Phàm) nhẹ nhàng nói: “Tiếp tục!” “Cậu cũng đừng nói, một tên phế vật như Miêu Truy Phong, khiên điên lên cũng rất lợi hại đấy.” Shichiro Yamamoto khẽ nói: “Anh ta bắt cóc gia đình của nữ thám tử hộ tống và đe dọa nữ thám tử sẽ trói các nhân chứng chống lại anh ta trước anh ta.” “Nếu không anh ta sẽ chặt tay và chân của gia đình nữ thám tử và gửi nó đến một quán bar ngầm ở Đông Nam Á để quay một chương trình thực tế.” “Chậc chậc chậc, tên Miêu Truy Phong này thật đúng là dã thú, còn dám làm chuyện khiến người ta cảm thấy phẫn nộ như vậy. Thật sự là không sợ bị sét đánh chết mà.” Anh ta nói thêm: “Nhân tiện, nữ thám tử này tên là Đinh Mộng Nghiên.” Tay cầm ống nghiệm của Diệp Phi (Phàm) vô hình nắm chặt. “Đinh Mộng Nghiên không còn cách nào nữa, côta không thể nào chịu đựng được sự tra tấn tinh thần của một kẻ mất trí như Miêu Truy Phong nên chỉ có thể tìm cách bắt cóc những nhân chứng mà anh ta muốn mang đến.” Shichiro Yamamoto nhìn chằm chằm Diệp Phi (Phàm) và mỉm cười “Trong vài tuần qua, Đinh Mộng Nghiên mượn danh nghĩa của Miêu Truy Phong để phát lệnh truy nã, đã đến Long Đô không dưới ba lần.” “Mỗi lần đều gặp nhân chứng nửa giờ sau đó rời đi, còn liên tục thúc giục nhân chứng cẩn thận Miêu Truy Phong.” “Cô ta đã đi đến tận Long Đô để điều tra vụ án của Miêu Truy Phong, khiến những người chứng kiến vô cùng biết ơn và thông cảm.” “Vì vậy, lần thứ 4 Đinh Mộng Nghiên hy vọng nhân chứng bổ sung lời khai, mà chân trái của cô ta vô tình bị trẹo, nhân chứng đã không ngần ngại bay đến thành phố Cảng Thành để tìm cô ta.”