Chương 2241 Anh ta biết năng lực của Yamamoto, nếu như không phải là chắn chắn, anh ta sẽ không lấy ống nghiệm đi mà tuyên bố, còn không biết mà còn uống vào nữa. Bây giờ anh ta đã bị trúng độc, nhất định là Diệp Phi (Phàm) âm thầm động tay động chân. “Nếu như nói tôi hạ độc thì tốt nhất là nên mang chứng cứ ra, nếu không thì chính là ngậm máu phun người, cũng là không thua nổi..” Diệp Phi (Phàm) vẫn tiếp tục duy trì cường thế trước sự tố cáo của Bắc Đình Xuyên, giang hai tay thản nhiên đối mặt với mọi người. “Hơn nữa anh cho là mọi người ở đây mù cả hay sao. Hàng trăm con mắt bao gồm hyn đang nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi có thể lấy cơ hội nào để hạ độc?” “Thêm nữa là nếu anh cho rằng chính tôi hạ độc, vậy thì thử xét nghiệm độc trên người Yamamoto, sau đó kiểm tra trên người của tôi xem có phải cùng một loại độc tố không?” “Dù sao nếu như tôi hạ thì cho dù là trên tay hay là trên người thì cũng phải lưu lại độc tố tương ứng chứ?” Diệp Phi (Phàm) quay sang các trọng tài và hét lên “Ban giám khảo, tôi sẵn sàng chấp nhận việc kiểm tra tại chỗ…” Bắc Đình Xuyên định nhờ trọng tài xem xét, nhưng sau khi bắt mạch xong sắc mặt anh ta có sự thay đổi lớn. Anh ta không tìm ra chất độc gì trong người Shichiro Yamamoto, nhưng anh ta có thể biết chất độc là gì từ các triệu chứng của anh ta. Độc Huyết thi hoa, không màu, không mùi, không dấu vết. Chưa kể ban tổ chức rất khó phát hiện ra loại độc tố này, cho dù phát hiện ra từ huyệt Cao Hoang, mục tiêu cũng chỉ nhắm vào Huyết Y Môn. Huyết thi hoa chỉ mọc ở những ngôi mộ ngàn người của Huyết Y Môn, cũng chỉ có những dược sư hàng đầu của Huyết Y Môn mới điều chế được. Một khi nó được công bố rộng rãi, không những Shichiro Yamamoto bị trúng độc sẽ vô ích mà còn khiến người khác nghi vấn tại sao Huyết Y Môn lại mang Huyết thi hoa tới Trung Quốc thi đấu. Đến lúc đó sẽ công bố ra bộ ba Lạc Thần bị nhiễm độc tố hoa tử thi, Huyết Y Môn sợ rằng sẽ bị hủy hoại thanh danh bao nhiêu năm. Nghĩ đến điều này, Bắc Đình Xuyên ôm Shichiro Yamamoto và hét lên “Không cần kiểm tra, vòng này, Huyết Y Môn chịu thua.” Đơn giản là hai chữ chịu thua, Bắc Đình Xuyên nghiến răng nghiến lợi nói rằng tim mình đã lao lực quá độ, anh ta có quá nhiều bí ẩn, quá nhiều điều không hiểu. Yamamoto bị trúng độc từ khi nào, tại sao mười ống nghiệm lại không có độc? Diệp Phi (Phàm) lấy độc Huyết thi hoa từ đâu, tại sao đột nhiên anh lại không lo lắng cho Đường Nhược Tuyết… Chỉ là cho dù có bao nhiêu nghi vấn, hắn cũng không có thời gian đi tìm câu trả lời, việc cấp bách bây giờ là phải chữa trị cho Shichiro Yamamoto càng sớm càng tốt, nếu không hắn đã sớm trở thành kẻ sống không bằng chết. Còn thuốc giải độc, đó là thứ không tồn tại… “Ban giám khảo nhất trí cho rằng vào vòng này, ngửi thấy hương thưởng thức độc…” Lúc này, người dẫn chương trình đã nhấc micro và hét lên “Diệp Phi (Phàm) thắng!” “Thắng, lại thắng.” Nghe được tin này, khán giả Trung Quốc lại mừng rỡ, vừa rồi suýt chút nữa đã bị Diệp Phi (Phàm) hù chết, còn tưởng rằng sẽ thua trận này. Uông Kiều Sở và Nguyên Thu vẻ mặt rất không tự nhiên, thế nhưng họ vẫn vỗ tay chúc mừng Diệp Phi (Phàm). Ông cụ Cung và Khổng Đào Lý bọn họ đều vây quanh Diệp Phi (Phàm), khuôn mặt họ vui vẻ và hăng hái. “Ba hiệp, hôm nay Diệp Phi (Phàm) thắng liên tiếp ba hiệp, tôi xem còn ai nói Diệp Phi (Phàm) là kẻ phản bội!”