Chương 2577 Cô ấy nói cho Diệp Phi (Phàm) biết Lý Hàn U đã chết do bị tai nạn xe hơi, cơ thể hoàn toàn bị biến dạng do chiếc xe phát nổ và bốc cháy. Nhưng Tần Vô Kỵ đã cẩn thận bảo sự việc không chỉ dừng lại ở đó. Ông ta không chỉ cho rằng tai nạn xe có vấn đề mà còn cho rằng người tên Lý Hàn U này cũng có vấn đề. Ông ta tìm được hồ sơ bệnh án Lý Hàn U từng làm phẫu thuật viêm ruột thừa sau đó đưa cho cảnh sát và nhờ cảnh sát tiến hành khám nghiệm tử thi của Lý Hàn U. Cuối cùng, Tần Vô Kỵ kết luận người đã chết không phải là Lý Hàn U mà là một kẻ chết thay mặc bộ quần áo giống như bộ đồ của người kia. “Lý Hàn U còn sống sao?” Diệp Phi (Phàm) chấn động nhìn tin nhắn trên màn hình điện thoại: “Thủ đoạn này thật đúng là cao tay.” Anh đoán chừng người phụ nữ kia sẽ bị người ta giết người diệt khẩu, nhưng không ngờ tới đối phương không chết mà tìm một người chết thay cho mình như thế. Nếu như Tần Vô Kỵ không đủ cẩn thận thì có lẽ Lý Hàn U cũng sẽ thoát thân như vậy. Sau đó Tần Mục Nguyệt còn nhắc nhở thêm mấy câu, nhà họ Tần cùng với Từ Hàng Trai sẽ can thiệp vào việc này, cũng sẽ dùng toàn lực để truy tìm Lý Hàn U, nhưng trước khi bắt đượ đối phương Diệp Phi (Phàm) phải đề phòng một chút. Chuyện tốt của Lý Hàn U thật sự đã bị Diệp Phi (Phàm) phá hỏng hết, còn làm cho cô ta buộc phải giả chết và trốn thoát. Đối với Diệp Phi (Phàm) chắc chắn sẽ hận đến thấu xương, một khi có cơ hội nhất định sẽ tìm cách trả thù. Nhìn thấy lời nhắc nhở của Tần Mục Nguyệt, Diệp Phi (Phàm) mỉm cười, thông báo này có lẽ đều do Tần Vô Kỵ bảo Tần Mục Nguyệt gửi cho anh, mục đích chính muốn xoa dịu mối quan hệ giữa anh và Tần Mục Nguyệt. Mặc dù anh không có hảo cảm lắm với con gái lớn của nhà họ Tần, nhưng lúc trở về vẫn nên nói một câu cảm ơn. “Phanh.” Diệp Phi (Phàm) vừa mới gửi tin nhắn đi xong, máy bay đột nhiên rung chuyển một chút giống như vừa gặp phải dòng không khí. Mấy hành khách thét chói tai, cơ thể Diệp Phi (Phàm) không có trong tâm, nghiêng ngả một vòng bàn tay vô thức đặt lên đùi của Lý Nhã Thủy. Lý Nhã Thủy lập tức tỉnh lại, ánh mắt sắc bén liếc nhìn xung quanh. “Thành thật xin lỗi, tôi…” Không đợi Diệp Phi (Phàm) nói hết câu và giải thích xong, cửa buồng lái phía trước đột ngột bị mở lên, phát ra âm thanh cực kỳ khó chịu, hai nam tiếp viên hàng không kêu lên một tiếng đau đớn rồi ngã rạp xuống đất. Tiếp theo có một nữ phi công mang theo hương thơm say đắm lòng người bước ra từ sau tấm rèm cuốn. Mái tóc của nữ phi công được búi tròn lên, mang khẩu trang, bộ đồng phục màu trắng càng làm tôn lên đường cong trên cơ thể, phong tình như một làn nước làm cho người ta hưng phấn. Cô ta nhìn Diệp Phi (Phàm), thản nhiên nở nụ cười: “Quốc sĩ Diệp, buổi sáng tốt lành.” Toàn thân Diệp Phi (Phàm) bất chợt đông cứng lại. Lý Hàn U. Nguy hiểm. Nghe thấy giọng nói của Lý Hàn U, Diệp Phi (Phàm) toàn thân dựng hết cả tóc gáy, ngay cả vẻ mặt cũng có chút tuyệt vọng. Anh không ngờ rằng Lý Hàn U dùng chiêu ve sầu thoát xác, không những không trốn mà còn xuất hiện trên chuyến bay một cách nghênh ngang.