Chương :Bạn thân của Hồng Nhan gọi điện tới
Nhìn thấy bộ dạng không cần mặt mũi của Thẩm Đông Tinh, ý cười trên mặt Diệp Phi lại nhiều hơi.
Đồng thời trong lòng anh cũng thêm một tia tán thưởng.
Playboy nhà họ Thẩm này còn thú vị hơn so với trong tưởng tượng của mình, cũng biết điều, anh còn tưởng cậu ta sẽ làm ầm ï đến cùng, kết quả lại thức thời như vậy.
Hoàng Tam Trọng cũng cảm khái tên nhóc này trâu bò hơn mình, anh tuyệt đối không làm ra được bộ dáng như này nếu không lúc trước đã chẳng bị Diệp Phi đánh gấy chân.
Tiết Như Ý không kìm được quát: “Mất hết mặt mũi của nhà họ Thẩm”
“Mạng sắp không còn, còn cần mặt mũi làm cái gì?”
Thẩm Đông Tinh chớp lấy cơ hội nói với Diệp Phi: “Hội trưởng à, tôi thật sự có thể làm chó của anh, còn là một con chó rất hữu dụng”
“Anh nghĩ đi, mặc dù Nam Lăng vũ hội anh tìm được chị Tiết xử lý, nhưng nhà họ Thẩm có quầy hàng lớn như vậy nhưng không có ai phù hợp a”
“Dĩ nhiên là anh có thể giết sạch toàn bộ nhà họ Thẩm, nhưng như thế cũng có nghĩa là giả sản của Thẩm Thị cũng không còn, cũng mất đi một nhân mạch đầu sỏ”
“Hơn nữa đối với chị Tiết mà nói nhà họ Thẩm ít nhiều cũng có một phần ân tình của bố tôi, anh giết sạch lớn bé nhà họ Thẩm, chắc chắn chị ấy sẽ rất đau lòng”
“Anh để chị Tiết tiếp quản Vũ Minh, cũng phải suy nghĩ đến cảm nhận của chị ấy một chút chứ”
“Mà chị Tiết không thể làm gia chủ chủ Thẩm Thị, chị ấy cũng không có thời gian để xử lý đám con cháu nhà họ Thẩm, cho nên anh cần sắp xếp một người tới giúp”
“Anh giúp tôi làm gia chủ của Thẩm Thị, anh không những có được thêm một phần gia sản của Thẩm Thị, còn có thêm một đồng minh và nhân mạch”
“Tất nhiên điều quan trọng nhất là Nam Lăng vũ hội là tổ chức chính phái, chị Tiết là nhân vật lớn, chị ấy sẽ chỉ quang minh chính đại giết địch.”
“Còn tôi có thể đâm sau lưng người khác”
“Có vài chuyện chị Tiết không tiện làm còn tôi thì làm được”
“Hội trưởng Diệp, anh nói, có phải là tôi có giá trị sống rồi không?”
Thẩm Đông Tinh ra sức chứng minh giá trị của mình, cũng là cầu một con đường sống cho mình, cũng mở ra một con đường thượng vị cho bản thân.
Thế cục ở Nam Lắng giằng co rất căng thẳng, Thẩm Đông Tỉnh không muốn tám lạng đối đầu ngang ngửa với Tứ đệ, cho nên quyết định quăng Nam Cung Ngạo đi ôm đùi Diệp Phi.
Hoàng Thiên Kiều các cô lại kinh ngạc lần nữa. Tên vương bát đản này làm chuyện xấu táng tận lương tâm, nhưng phân tích lại nhắm đúng vào tim phật.
“Thú vị”
Nghe Thẩm Đông Tinh nói xong, Diệp Phi nở nụ cười, đó nhặt ba chiếc ngân châm ra: “Được, tôi cho cậu cơ “Tôi giúp cậu làm gia chủ của Thẩm Thị, nhưng cậu nhất định phải trung thành”
Diệp Phi nhẹ nhàng nói một câu: “Nếu không cậu sẽ chết rất thảm”
Thẩm Đông Tinh nghe thấy vậy thì mừng như điên, ôm bắp đùi lại một lần nữa hô to: “Cảm ơn hội trưởng, cảm ơn hội trưởng”
“Phập phập phập…’ Thừa dịp cậu ta đang vui mừng, Diệp Phi đâm ba cái ngân châm vào người cậu ta, không có vào ba vị trí bách hội, vĩ lư và chương môn.
Thân hình Thẩm Đông Tinh chấn động, một cảm giác đau nhức lóe lên rồi biến mất.
“Giờ cậu đã bị tôi kiểm soát “
Diệp Phi thản nhiên nói: “Cậu có biết vì sao tôi lại làm việc này không?”
Mặc dù Diệp Phi không để Thẩm Đông Tinh vào mắt, nhưng sẽ không thả cho cậu ta tự do buông thả, loại cỏ ở vách tường này luôn ăn mềm không ăn cứng.
Thẩm Đông Tinh vẻ mặt tươi cười: “Nhìn anh nói kìa, anh là ông chủ của tôi, muốn kiểm soát thì cứ kiểm soát thôi, nào phải nói lý do cho tôi a”
Nhìn thấy bộ dạng vẫy đuôi chó của Thẩm Đông Tinh, đám người Tiết Như Ý cảm thấy không thể chấp nhận nổi, nửa ngày sau, Diệp Phi dẫn theo Tiết Như Ý và Thẩm Đông Tinh lập kế hoạch “tóm gọn trong một lưới”, còn để Độc Cô Thương làm vệ sĩ cho bọn họ.
Nam Cung Ngạo, Vương Đông Sơn và Thẩm Nam Phương đã vào danh sách đen của bọn họ.
Sau khi lên kế hoạch, Tiết Như Ý còn giao cổ phần của Tập đoàn Như Ý cho Diệp Phi, để Diệp Phi lắc mình trở thành người ra quyết định của tập đoàn.