Chương :
Chika Yui nghe vậy cười nhạt, cầm một cây kiếm lưỡi cong quát lên: “Mày nghĩ mày là ai?”
“Diệp Phi, tao nói lại một lần cuối, trước khi tao còn chưa nổi giận thì hãy tự chặt hai tay đi theo bọn tao về chờ xử lý”
Mặt cười của Chika Yui dần lạnh lùng: “Nếu không nếu như tao nổi giận, tất cả chúng mày đều sẽ chết.”
Trên đường đến đây, ngay cả một đệ tử cấp Hoàng Cảnh cũng không thấy, cô ta cũng không thèm để một kẻ gầy yếu như Diệp Phi vào mắt.
Nếu là người khác thì có khi đứng đây sẽ phải cẩn thận.
Nhưng mà bọn họ là ai chứ”
Là đệ tử của Miyamoto Takumamori đó.
Là một trong mười đại thánh kiếm.
Càng là anh hào một cõi của Nhật Bản.
Một liên minh võ thuật Nam Lăng nhỏ nhoi thì là cái thá gì”
Sự kiêu căng của Chika Yui khiến hơi thở của Liễu Nguyệt Linh dồn dập, âm thầm siết tay cổ vũ, đánh bại Diệp Phi, đánh bại Diệp Phi, để xem cậu ta còn cao cao tại thượng thế nào.
Đối mặt với Chika Yui tự cho là đúng, Diệp Phi lại cười nhạt: “Đúng là ngu ngốc”
Chika Yui nghe vậy thì giận tím mặt bước lên, chỉ tay về phía Diệp Phi.
“Mày đã làm tao tức giận.”
“Ba giây cuối cùng để suy nghĩ, tự chặt tay thì có thể sống thêm vài ngày”
“Nếu không… tao đã ra tay thì mày sẽ xong đời.”
Chika Yui lại ngạo nghễ mở miệng nói.
Diệp Phi cười cười: “Cô cũng xứng để ra tay với tôi?”
Lời này chọc giận Chika Yui.
“Ngoan cố, ngu xuẩn”“
Chika Yui trầm mặt mở miệng nói Cô ta bỗng nhún người một cái bổ kiếm về phía Diệp Phi.
Vừa mạnh mẽ vừa nhanh lậy thì mày đi chết đi”
Tiết Như Ý khẽ la lên: “Hội trưởng cẩn thận”
Diệp Phi ngay cả liếc mắt nhìn cũng lười.
Chỉ là giơ tay lên tát một cái.
“Bốp!”
Một tiếng động lớn vang lên đúng lúc Chika Yui bị Diệp Phi đánh trúng.
Nửa bên má bỗng chốc sưng đỏ.
Cả người cô ta cũng bay ra ngoài, đụng mạnh vào một cái bàn.
Cái bàn vỡ vụn, ly chén đổ loảng xoảng, những bình rượu cũng đổ bể.
Khóe miệng Chika Yui chảy máu.
Xung quanh yên lặng.
Những đệ tử của liên đoàn võ thuật hoảng sợ nhìn Diệp Phi, Chika Yui lợi hại thế nào bọn họ hiểu rõ nhất.
Nhưng mà bây giờ không chỉ không giết chết được Diệp Phi, còn bị Diệp Phi tát một cái bay ra ngoài.
Sao có thể như vậy được”
Diệp Phi này không khỏi quá mạnh.
Chika Yui cũng vô cùng căm tức, vốn là muốn chém chết Diệp Phi, kết quả lại bị đối phương đánh cho chết dí.
Cô ta rất ấm ức, rất khó chịu.
Cô ta nhìn chằm chằm Diệp Phi, vừa giận vừa sợ: “Đồ hèn hạ, đánh lén tao?”
“Bốp!”
Diệp Phi không nhiều lời, tiến lên tát thêm một cái.
Chika Yui lại ngã bay ra ngoài, trượt dài hơn mười mét trên mặt đất, thê thảm không gì tả nổi…
“Đánh lén á?”
Diệp Phi không hề ngừng lại, lại đi lên giơ tay tát thêm một cái: “Cô đủ tư cách để tôi đánh lén sao?”
Chika Yui cố hết sức né tránh nhưng mà vẫn không thể nào tránh được.
“Bốp!” Chika Yui kêu lên thảm thiết, bay lệch ra ngoài, cả mặt sưng vù.
Liễu Nguyệt Linh há hốc mồm, vẻ mặt muốn đặc sắc bao nhiêu có bấy nhiêu…