Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Theo tiếng va chạm kịch liệt này, cả căn cứ ngầm lập tức vang lên tiếng chuông cảnh báo.
“Thủ lĩnh, là xe chiến đấu của đối phương va vào căn cứ trên mặt đất của chúng ta!”
Có người vội báo cáo.
Cùng lúc đó, bên ngoài.
Lôi Âm lái xe chiến đấu tông thẳng vào căn cứ Hồng Trần trên mặt đất.
Mỗi một cứ điểm của Hồng Trần đều có hai căn cứ trên mặt đất và dưới mặt đất.
Căn cứ ngầm giống như một cái mật thất vậy, còn căn cứ trên mặt đất chính là nơi làm việc của cứ điểm này.
Hồng Trần thành lập lâu như vậy vẫn chưa từng xảy ra chuyện căn cứ trên mặt đất bị va chạm, hơn nữa còn là trụ sở chính bị va chạm.
“Thủ lĩnh, không xong rồi, có hai cao thủ vừa ra khỏi xe chiến đấu, thực lực rất mạnh, người của chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ của bọn họ, mong thủ lĩnh sắp xếp sát thủ chiến đấu cấp mười!”
Đúng lúc này, một sát thủ cấp chín chạy vào căn cứ ngầm, vội vã báo cáo.
“Cái gì? Bên ngoài có tới mấy trăm tên sát thủ mà không thể xử lý được hai người sao?”
Mấy sát thủ trong căn cứ ngầm đều tỏ vẻ khϊế͙p͙ sợ.
“Ầm!”
Lúc này, lại một âm thanh rất lớn vang lên, cửa lớn làm bằng hợp kim thông xuống căn cứ ngầm của căn cứ trên mặt đất bỗng nhiên bị người ta đạp bung từ bên ngoài.
Một người trung niên mặc chiến phục bước vào.
“Mày là ai?”
Mấy sát thủ Hồng Trần trong căn cứ đều sợ ngây người.
Người đến chính là Lôi Âm có tu vi Thần Cảnh trung kỳ, lúc này cả người ông ta tản ra ý chí chiến đấu, vung một quyền đánh bay một tên sát thủ cấp mười.
“Không biết tự lượng sức mình!”
Lôi Âm vẻ mặt kiêu ngạo, ông ta nhìn về phía đám sát thủ hàng đầu của Hồng Trần bằng ánh mắt lạnh lùng, nhếch miệng, nở một nụ cười giễu cợt: “Hóa ra tất cả chúng mày đều trốn ở đây, khiến bọn tao tìm vất vả thật đấy!”
“Mày là cao thủ của chiến vực Chiêu Châu!”
Sát thủ Hồng Trần nhận ra cách ăn mặc của Lôi Âm, tức giận quát lên: “Bọn mày dám đến trụ sở chính của Hồng Trần gây sự, chiến vực Chiêu Châu bọn mày làm trái với quy tắc!”
Ở chiến trường ngoài biên giới, các nước đều thống nhất không cho phép ra tay với những thế lực hàng đầu nước ngoài.
Vậy mà lúc này Lôi Âm lại đến đây.
Lôi Âm cười khẩy một tiếng: “Ai nói ông đây là người của chiến vực Chiêu Châu?”
“Chẳng lẽ mày không phải?”
Một tên sát thủ cấp mười nghi ngờ hỏi.
“Phải ông nội mày!”
Lôi Âm vừa nói hết câu, người đã biến thành một tàn ảnh xông lên.
Vung nắm đấm về phía trước!
“Bốp!”
Cú đấm này giáng xuống, tên sát thủ cấp mười kia lập tức bị đánh bay.
“Đồ khốn kiếp, mày đúng là tự tìm đường chết!”
Hành động của Lôi Âm chọc giận sát thủ Hồng Trần, mấy chục sát thủ chủ chốt của Hồng Trần cùng nhau xông về phía ông ta.
Thủ lĩnh của Hồng Trần vẫn ngồi im như cũ, Satan và Lucifer đứng hai bên trái phải của ông ta.
Ba người này chính là ba sát thủ mạnh nhất của Hồng Trần, kể cả Satan có thực lực yếu nhất cũng là Thần Cảnh trung kỳ.
Còn những sát thủ cấp mười khác đều có thực lực Vương Cảnh đỉnh phong và bán bộ Thần Cảnh.
Nếu không nhờ đi vào trụ sở chính của Hồng Trần, Lôi Âm hoàn toàn không ngờ rằng một tổ chức sát thủ lại có ba sát thủ Thần Cảnh, còn có mấy chục sát thủ Vương Cảnh đỉnh phong và bán bộ Thần Cảnh nữa.
Đội ngũ thế này đã có thể càn quét một vài quốc gia nhỏ rồi.
Đội ngũ như vậy kể cả ở Chiêu Châu cũng chỉ có Hoàng tộc và những gia tộc Cổ Võ ẩn thế kia mới có thể sánh bằng.
Lôi Âm lúc này hoàn toàn là một chiến thần, một mình đối mặt với hai mươi mấy cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong và bán bộ Thần Cảnh, thật sự tựa như sói vào bầy cừu, không có chút áp lực nào, mỗi khi đánh xuống một đòn đều sẽ có một sát thủ của Hồng Trần bị đánh bay.
Dù ông ta là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, nhưng ở đây có rất nhiều sát thủ, hai mươi mấy sát thủ Vương Cảnh đỉnh phong và bán bộ Thần Cảnh, đã đủ năng lực giết chết một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ rồi.
Có điều Lôi Âm thân là chiến thần chiến vực ngoài biên giới Chiêu Châu, những cao thủ Thần Cảnh trung kỳ bình thường kia sao có thể so sánh được?
Nhìn thấy hai mươi mấy sát thủ cấp mười liên tục ngã xuống đất, sắc mặt thủ lĩnh của Hồng Trần cực kỳ u ám.
Lucifer ɭϊếʍ môi một cái, nói với vẻ mặt khát máu: “Thủ lĩnh, để tôi đi giết tên ngu xuẩn này đi!”
Thủ lĩnh Hồng Trần cũng không cho Lucifer ra trận, mà ra lệnh một tiếng: “Satan, cậu đi giết ông ta!”
“Rõ!”
Satan không chút do dự di chuyển, xông thẳng về phía Lôi Âm.
“Bịch!”
Satan đánh một đòn trúng thẳng vào lồng ngực của Lôi Âm, ông ta lập tức bị đánh lùi năm sáu bước mới dừng lại.
Khi nhìn về phía Satan, trong mắt ông ta tràn đầy ý chí chiến đấu điên cuồng: “Không hổ là Satan – một trong hai đại ma vương của Hồng Trần, đúng là lợi hại!”
Hai người đều là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, lúc này trên người mỗi người đều hừng hực ý chí chiến đấu.
Cao thủ đến cấp bậc như bọn họ rất khó gặp được đối thủ, bây giờ gặp được đối thủ có thực lực tương đương, dĩ nhiên phải quyết chí đấu một trận rồi.
“Xem ra ông chính là người trước đó khiến cứ điểm của Hồng Trần liên tục biến mất đúng không?”
Satan lạnh lùng nói: “Không đúng, có lẽ chỉ với một mình ông không thể khiến cứ điểm của Hồng Trần liên tục biến mất nhanh như vậy được”.
“Nếu tôi đoán không lầm, có lẽ đồng bọn của ông cũng là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ đúng không?”
Khi nãy cũng có cấp dưới báo cáo bên ngoài xuất hiện một chiếc xe chiến đấu, trên đó có hai người.
Bây giờ chỉ có Lôi Âm đến đây, rất rõ ràng người còn lại đang ở bên ngoài.
“Nói nhảm nhiều quá!”
Đương nhiên Lôi Âm sẽ không trả lời, bắt đầu di chuyển, chủ động tấn công.
“Ầm ầm ầm!”
Hai cao thủ Thần Cảnh trung kỳ chiến đấu với nhau với tốc độ rất nhanh.
Lúc này, mấy cao thủ cấp mười còn lại đều tỏ vẻ khϊế͙p͙ sợ.
Trận chiến đẳng cấp thế này thật sự khiến người ta khϊế͙p͙ sợ, căn cứ ngầm của Hồng Trần đều làm từ xi măng cốt thép.
Nhưng lúc này, cùng với trận chiến điên cuồng của hai người, vách tường bê tông bị làm chấn động đến mức rơi xuống, để lộ thép bên dưới bê tông.
Thủ lĩnh của Hồng Trần vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Lôi Âm, nhưng đầu óc lại không ngừng suy nghĩ.
Ông ta thật sự không thể hiểu nổi, đối phương có hai cao thủ đến đây, vì sao chỉ có một người xông vào căn cứ ngầm, người còn lại đâu rồi?
Còn nữa, điều khiến ông ta quan tâm nhất là trước đó cứ điểm của Hồng Trần liên tục biến mất, rốt cuộc có liên quan đến hai người này không?
Mỗi một cứ điểm của Hồng Trần đều có hai mươi, ba mươi sát thủ canh giữ, bình thường người mạnh nhất của mỗi cứ điểm đều là cao thủ bán bộ Thần Cảnh.
Nhìn sức chiến đấu Lôi Âm thể hiện ra, đồng bọn của ông ta cũng phải là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ mới có thể tiêu diệt một cứ điểm trong vòng mấy phút ngắn ngủi như thế được.
Như vậy xem ra chuyện mười hai cứ điểm của Hồng Trần bị tiêu diệt chắc chắn có liên quan đến hai người này.
Nhưng ông ta vẫn không thể nghĩ ra được rốt cuộc hai người này là ai?
Vì sao phải đến tấn công Hồng Trần?
Lúc Lôi Âm và Satan đang chiến đấu kịch liệt, Dương Thanh cũng ở gần đó, đứng cùng với những sát thủ cấp mười kia của Hồng Trần.
Nhưng lúc này sự chú ý của tất cả mọi người đều bị trận chiến kịch liệt của Lôi Âm thu hút, hoàn toàn không có ai chú ý đến sự tồn tại của anh.
“Ầm!”
Lôi