Chàng Rể Chiến Thần

chương 183: cao thủ tập kích

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Gia chủ, muốn giết cậu ta, e rằng rất khó!”

Người trung niên báo cáo trước đó đột nhiên nói.

“Có ý gì?” Trang Kiến Thiết cau mày.

Người đàn ông trung niên tên Trang Thánh, là con trai nhỏ nhất của Trang Kiến Thiết, cũng là đứa con trai ông ta tin tưởng, gần như có thể xác định sau này Trang Thánh sẽ kế thừa vị trí gia chủ.

Trang Thánh lấy một cái USB ra, dặn dò với đầy tớ ở bên cạnh: “Cậu phát video trong USB cho mọi người xem đi!”

Chẳng mấy chốc, trên màn hình chiếu lớn có một đoạn video được phát.

“Cậu Dương, người đã thả đi rồi, cậu xem có phải có thể thả cậu Xuyên được rồi không?”

“Thật ra tôi cũng không muốn trở mặt với nhà họ Mạnh, nhưng các người cứ muốn trêu vào tôi, hôm nay xem như cho các người một bài học, nếu còn tái phạm lần nữa thì sẽ không kết thúc dễ dàng như thế đâu”

Trong video xuất hiện hình ảnh ở tâng cao nhất sàn đấu giá câu lạc bộ Long Đẳng, chính là cảnh Dương Chấn dùng một tay giơ Mạnh Xuyên lên.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người trong đại sảnh đều tỏ vẻ khiếp sợ.

Vì dòng chính của nhà họ Mạnh suýt bị Dương Chấn giết chết.

Dương Chấn nói xong thì xoay người rời đi, nhưng lúc anh đi tới lối vào của sàn đấu giá thì đột nhiên dừng bước, tiện tay cầm một cây bút ký tên lên.

Mà lúc này, Trang Tất Phàm còn sống.

Nhưng một giây sau, cảnh khiến mọi người phải khiếp sợ diễn ra.

Dương Chấn vung tay lên một cái, bút ký tên lập tức bắn khỏi tay, sau đó, Trang Tất Phàm cứ thế ngã xuống đất.

“Shhh..”

Mọi người đều tỏ vẻ sợ hãi, dù hình ảnh không rõ ràng lắm, nhưng bọn họ thật sự nhìn thấy cây bút ký tên trong tay Dương Chấn bay ra ngoài, sau đó thì Trang Tất Phàm đã chết rồi.

Mà sự thật chứng minh nguyên nhân cái chết của Trang Tất Phàm thật sự là một cây bút ký tên.

Cả đại sảnh vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều cảm nhận được sức mạnh của Dương Chấn.

Một lúc lâu sau đó, đợi mọi người bình tĩnh lạ, Trang Thánh mới nói: “Chàng trai trẻ này không đơn giản, tôi từng cố ý điều tra cậu ta”

“Cậu ta vốn dĩ là con riêng của gia tộc Vũ Văn, một trong tám gia tộc của Yên Đô, cậu ta và mẹ bị đuổi khỏi gia tộc, năm năm trước, mẹ cậu ta bị bệnh chết, còn cậu ta thì xảy ra quan hệ với đệ nhất mỹ nữ của nhà họ Tân”

“Sau đó nữa, cậu ta nhập ngũ rời đi, biến mất suốt năm năm, ba tháng trước, cậu ta mới đột nhiên xuất hiện”

“Con chỉ có thể điều tra đến đây thôi, năm năm nay, rốt cuộc cậu ta làm lính mấy năm, làm những chuyện gì thì hoàn toàn không biết”

Nghe xong lời của Trang Thánh, mọi người mới lấy lại tinh thần từ nỗi khiếp sợ.

Vẻ mặt của Trang Kiến Thiết cũng rất nghiêm túc, ông ta thân là chủ nhà họ Trang, đương nhiên hiểu rõ một cao thủ thực lực phi phàm sẽ đáng sợ đến mức nào.

Dương Chấn đứng cách đó hai mươi mét, dùng một cây bút ký tên giết chết Trang Tất Phàm đã đủ để chứng minh thực lực của anh không tâm thường.

“Trang Thánh, ba không quan tâm con bỏ ra bao nhiêu tiền, trong hôm nay phải nghĩ cách mang đầu của cậu ta về đây cho bai”

Trang Kiến Thiết ra lệnh.

Dù đã biết Dương Chấn thực lực không tâm thường, nhưng ông ta cũng không cho phép cháu mình chết không rõ ràng.

“Vâng, bai”

Trang Thánh nghiêm túc đáp.

Ở nhà họ Trang, lời của Trang Kiến Thiết chính là thánh chỉ, Trang Thánh hoàn toàn không thể từ chối.

Nhưng cũng may Trang Kiến Thiết đã nói dù bỏ ra bao nhiêu tiền cũng được.

Nếu đã thế thì chỉ có thể bỏ tiền ra mời cao thủ siêu cấp đến thôi.

“Gia chủ, cháu cho rằng chuyện này nên nhờ nhà họ Mạnh giúp đỡ, dù sao Tất Phàm cũng chết trong buổi đấu giá mà bọn họ tổ chức”

Lúc này, chợt có người đứng dậy nói.

Trang Kiến Thiết hơi nhíu mày, nhìn về phía người nói chuyện: “Cậu có ý kiến gì cứ nói đi!”

“Mạnh Xuyên và Hồng Phúc thân là người nhà họ Mạnh lại đứng nhìn Tất Phàm bị giết, bọn họ cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, chàng trai trẻ tên Dương Chấn này có thực lực không tầm thường, cũng chỉ có cao thủ của nhà giàu đứng đầu thành phố mới có thể giết chết cậu ta”

Người kia tức giận bất bình, sau đó lại nói: “Theo điều tra của chúng ta, sở dĩ Tất Phàm kết thù kết oán với Dương Chấn cũng là vì Mạnh Xuyên xúi giục.

Tại sao nhà họ Mạnh lại muốn nhà họ Trang chúng ta tự đối mặt với những thứ này?”

Nghe vậy, mọi người đều tỏ vẻ đồng ý.

Dù sao bản lĩnh của Dương Chấn đã vượt khỏi sức tưởng tượng của bọn họ rồi, chỉ có thể miêu tả bằng chữ “mạnh”.

Dù nhà họ Trang có thể thuê cao thủ cũng phải trả giá rất lớn.

Nhưng nếu nhà họ Mạnh chịu ra tay, chẳng những có thể tiết kiệm một khoản tiền, còn có thể báo thù cho Trang Tất Phàm nữa.

“Gia chủ, tôi cũng cho rằng chuyện này không nên để nhà họ Trang chúng ta phải chịu một mình, ít nhất nhà họ Mạnh phải phái cao thủ ra đối phó với tên kia chứ”

“Đúng, nhà họ Mạnh nhất định phải ra mặt!”

Trong chốc lát, dòng chính của nhà họ Mạnh đều hùa theo.

“Nếu mọi người đã hy vọng nhà họ Mạnh ra mặt, vậy chuyện này vẫn sẽ do con phụ trách, bàn bạc với nhà họ Mạnh”

Trang Kiến Thiết im lặng, một lát sau mới nói với Trang Thành: “Nếu bọn họ có thể đưa người ra thì tốt nhất, nếu không muốn cũng đừng ép, dù sao nhà họ Mạnh muốn tiêu diệt nhà họ Trang cũng là chuyện dễ như trở bàn tay thôi!”

“Vâng, bai”

Trang Thánh đáp.

Cuộc họp gia tộc của nhà họ Trang kết thúc, Trang Thánh rời khỏi Giang Châu, đi đến nhà họ Mạnh.

Vẫn như mọi hôm trên đường đi Tiếu Tiếu không ngừng nói chuyện, đều là những chuyện thú vị khi ở nhà trẻ, khiến Dương Chấn và Tân Nhã thỉnh thoảng cười ra tiếng.

Hai mươi phút sau, Vân Phong Chỉ Đỉnh.

Vừa đi vào biệt thự, Dương Chấn lập tức sa sâm mặt.

Trong biệt thự có người!

Anh vừa đi vào đã cảm nhận được một luồng sát khí rất mạnh.

Người ở trên chiến trường lâu năm như anh luôn rất nhạy cảm với sát khí.

Hơn nữa ở Giang Châu, anh chưa gặp cao thủ có khí thế mạnh như thế bao giờ, rõ ràng đối phương đến để lấy mạng mình.

“Tiểu Nhã, em đưa Tiếu Tiếu lên xe đi, anh chở.

mọi người ra ngoài ăn một bữa ngon.”

Dương Chấn đột nhiên nói.

Tân Nhã cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, chỉ quay đầu nhìn về phía Dương Chấn với vẻ khó hiểu: “Đang yên đang lành, sao đột nhiên muốn đi ra ngoài ăn cơm?”

“Cứ nghe anh là được!”

Dương Chấn tỏ vẻ đừng cãi lời.

Dù Tân Nhã thấy khó hiểu, nhưng vẫn nghe theo.

dẫn Tiếu Tiếu lên xe.

Đợi vợ và con gái đều đi rồi, Dương Chấn mới thở phào, ánh mắt dần trở nên nghiêm túc.

Người anh đột nhiên biến thành tành ảnh, nhanh chóng xông về phía cửa phòng ngủ.

“Ầm”

Một tiếng động lớn vang lên, cánh cửa kia lập tức bay ra ngoài.

Cùng lúc đó, một bóng người xông về phía Dương Chấn.

Đối phương hoàn toàn không ngờ Dương Chấn lại phát hiện ra mình.

‘Vào khoảnh khắc Dương Chấn đánh lên cửa, hắn lập tức không chút do dự, cầm dao găm lóe lên ánh sáng lạnh đâm về phía tim của Dương Chấn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio