Chương :
Một giây tiếp theo, hai thân thể cùng rơi xuống đất, vang lên những tiếng động nặng nề.
Hiện trường lập tức lâm vào tĩnh mịch, tất cả đều ngây mặt nhìn hai cao thủ vừa té khỏi võ đài.
Từ lúc bắt đầu thi đấu cho tới khi kết thúc chỉ có vài giây ngắn ngủi, mỗi người ra một chiêu, thế là phân thắng bại rồi?
Dương Chấn lạnh nhạt nhìn, sao anh không biết hai Hoàng tộc này đang chơi trò gì.
Hiển nhiên, bọn họ đều muốn rời khỏi Yến Đô lắm rồi.
Hiện trường yên lặng chừng mười giây, sau đó mới có người lên tiếng: “Đây là cuộc chiến giữa các cao thủ Thần Cảnh sao?”
Diệp Giang và Đoàn Thanh đều bay ngược ra sau, rớt xuống khỏi võ đài, cả hai ăn ý giả bộ bất tỉnh, ai không biết còn tưởng cuộc chiến vừa rồi kịch liệt ghê lãm.
“Không hổ là cao thủ đứng đầu của Hoàng tộc họ Diệp, quả thật quá lợi hại, Hoàng tộc họ Đoàn chúng tôi xin thua!”
Lúc này, Đoàn Diệp mới đứng lên, nhìn về phía Hoàng tộc họ Diệp, nói.
Sau đó, lão ta quay sang dặn người đứng sau: “Đỡ Đoàn Thanh về!”
“Vâng!”
Hai cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn vội vàng đi lên, đưa Đoàn Thanh xuống.
Người của Hoàng tộc họ Diệp lúc này cũng đã tỉnh táo lại, vội vã đỡ Diệp Giang xuống.
“Cậu Chấn, hai người đều đã rơi khỏi võ đài thì nên tính tháng bại ra sao đây?”
Trọng tài nhìn sang phía Dương Chấn, hỏi.
Cuộc đấu võ tranh ngôi Vương của Yến Đô lần này do Dương Chấn khởi xướng, dĩ nhiên trọng tài sẽ muốn hỏi ý kiến Dương Chấn.
Dương Chấn lạnh lùng nói: “Tính trận này hòa! Hoàng tộc họ Diệp và Hoàng tộc họ Đoàn tiếp tục cử cao thủ khác lên đối chiến đi! Đến khi nào phân ra thắng bại mới thôi!”
Nghe vậy, sắc mặt đám người Hoàng tộc họ Diệp và Hoàng tộc họ Đoàn đều trở nên hết sức khó coi, lần này bọn họ đã bị Dương Chấn nhắm tới rồi, dù có muốn chịu thua, Dương Chấn cũng sẽ không đồng ý.
Đoàn Diệp liếc nhìn Dương Chấn, cắn răng nói: “Tiếp tục lên đài!”
Bên Hoàng tộc họ Đoàn lại có một gã cao thủ Thần Cảnh khác lên võ đài, bên Hoàng tộc họ Diệp cũng thế.
Lần này, hai cao thủ không giống như vừa rồi, mới đánh một chiêu đã rớt khỏi võ đài, cả hai đều thật sự đấu một trận.
Mặc dù vậy, cao thủ hai bên đều không dốc toàn lực để ứng phó, hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ lại đấu với nhau như thể hai gã Vương Cảnh đỉnh phong mà thôi.
Năm phút sau, cao thủ bên Hoàng tộc họ Diệp rơi khỏi võ đài, Hoàng tộc họ Đoàn giành được thắng lợi.
Cao thủ vừa giành được thẳng lợi kia đi tới bên cạnh Đoàn Diệp, cúi đầu nói: ‘Hoàng thúc, xin lỗi, cháu lỡ thắng!”
Đoàn Diệp thở dài, nói: ‘Không sao, tiếp tục đấu võ đi đất”
Cuộc đấu lại tiếp tục!
Dương Chấn chỉ ngồi một chỗ xem trận chiến như người rảnh rồi.
Giữa anh và Hoàng tộc họ Diệp đã coi như thâm thù đại hận, nhưng Hoàng tộc họ Diệp chỉ cử mấy cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ đến dự thi, anh lại là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nếu ra tay với những cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cảnh thì đúng là không được thích hợp lắm.
Nhưng dù không thể ra tay với Hoàng tộc họ Diệp, anh cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho họ.