Chương :
Bây giờ đã đỡ hơn nhiều, anh mới hỏi: “Ông Cửu, chỉ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới tu luyện được sức mạnh nguyên tố ư?”
Lão Cửu thoáng sửng sốt rồi lập tức gật đầu: “Cũng không phải tất cả cao thủ bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đều tu luyện được sức mạnh nguyên tố, chỉ có một phần nhỏ trong số đó, những người sở hữu thiên phú xuất chúng mới có thể tu luyện được”.
“Chẳng hạn như thành chủ Hoài Thành, ông ta đã tu luyện được nguyên tố hỏa, còn Dược Vương của Dược Vương Gốc thì tu luyện được sức mạnh nguyên tố băng”.
“Cao thủ tu luyện được sức mạnh nguyên tố có sức chiến đấu hơn xa cao thủ không tu luyện được”.
“Chỉ cao thủ tu luyện được sức mạnh nguyên tố mới có hy vọng vượt xa cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.
Dương Chấn hỏi tiếp: “Vậy cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong có tu luyện được sức mạnh nguyên tố không?”
Lão Cửu thoáng suy tư rồi lắc đầu: “Tôi chưa bao giờ nghe nói đến, có lẽ không có đâu!”
Nghe thấy thế, Dương Chấn bỗng vươn tay, ngoäc về phía sông Hoài, ngay sau đó, nước sông Hoài biến thành con rắn nước nhỏ, xuất hiện trên tay Dương Chấn, vờn quanh tay anh như có sinh mạng.
Lão Cửu ở bên cạnh trợn tròn mắt, có vẻ không dám tin.
Lão Cửu nhìn con rắn nước như có sinh mạng do nước sông Hoài ngưng tụ thành đang quấn quanh tay Dương Chấn, hoàn toàn sững sờ.
“Soạt!”
Con rằn nước ấy bỗng hóa thành giọt nước bay đầy trời, biến mất khỏi cổ tay Dương Chấn.
“Ông Cửu, bây giờ tôi có cảm giác khi chiến đấu trong nước, thực lực của tôi sẽ tăng ít nhất một cấp nhỏ”.
Dương Chấn nghiêm túc nói: “Nhưng bây giờ tôi chỉ giữ được những hình bằng nước trong thời gian rất ngắn mà thôi, tuy nhiên tôi có thể cảm nhận được, sau này khi thực lực của tôi tăng lên, tôi sẽ vận dụng nước thành thạo hơn, thậm chí dùng nó để chiến đấu”.
“Ông Cửu, tình trạng của tôi có được tính là đã tu luyện ra sức mạnh nguyên tố thủy không?”
Lúc này lão Cửu mới hoàn hồn, ông lão kinh ngạc gật đầu, trong mắt còn có vẻ hâm mộ: “Đương nhiên là tính! Cậu đã tu luyện ra sức.
mạnh nguyên tố thủy, ngay cả tôi cũng mới nghe về việc cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ tu luyện được sức mạnh nguyên tố lần đầu tiên”.
“Nếu tin tức này bị truyền đi, có lẽ nó sẽ khiến vô số người kinh ngạc, cũng mang tai họa tới cho cậu, nhất là những cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong vần chưa tu luyện được sức mạnh nguyên tổ”.
“Trong mắt họ, cậu chính là bảo vật, họ đều muốn lấy được cách tu luyện sức mạnh nguyên †ố từ chỗ cậu”.
Nghe thấy thế, nét mặt Dương Chấn nghiêm nghị hản lên, đây chính là đạo lý mang theo bảo.
vật dễ chuốc họa vào người.
Dương Chấn nói với vẻ cay đẳng: “Ngay cả tôi cũng không biết mình đã tu luyện ra sức mạnh nguyên tố thế nào, trước đó, khi bị khí thế của thành chủ Hoài Thành ép cho chìm xuống sông, tôi cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa”.
“Đúng lúc đó, tôi bỗng cảm thấy cơ thể mình như đang hấp thu dưỡng khí trong nước, cảm giác ngạt thở cứ đỡ dần rồi mất hẳn”.
“Lúc này tôi mới nhận ra mình có thể thở dưới nước”.