CHương :
“Nếu làm thế, cho dù sư phụ của anh Chấn muốn báo thù thì cũng sẽ tìm đến phủ Hoài Thành, tới khi đó, Dược Vương Cốc sẽ có thể thay thế phủ Hoài Thành”.
Sau khi nghe Hoài Lam nói xong, cả lão Cửu và Dương Chấn đều giật mình.
Họ nghĩ kỹ lại, có vẻ đúng như Hoài Lam nói, băng không, tại sao Dược Vương Cốc lại loan tin họ và Dương Chấn chỉ hiểu lầm nhau, rồi cử đội ngũ mạnh mẽ như thế đi đuổi giết anh vậy?
Lão Cửu hỏi: “Chuyện này liên quan gì tới việc chúng ta có rời đi nhanh hay không chứ?”
Hoài Lam nói: “Đã ăn miếng rồi mà không trả miếng thì không hay! Nếu Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành đều tính kế anh Chấn, vậy chúng ta cũng hại họ một lần, Dược Vương Cốc và phú Hoài Thành vốn bất hòa, nếu lần này Dược Vương nghĩ Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc đã chết dưới tay thành chủ Hoài Thành, hai người nói xem sẽ xảy ra chuyện gì đây?”
Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Dương Chấn và lão Cửu đều rất bất ngờ.
Nhất là Dương Chấn, anh cứ nghĩ Hoài Lam là một cô gái vô cùng dịu dàng và lương thiện, nhưng bây giờ nhìn kiểu gì cũng thấy mưu mô.
Không thể không thừa nhận, ý tưởng của Hoài Lam rất hay, nếu có thể đổ cái chết của mấy người Từ Hoa cho thành chủ Hoài Thành thật, đám Dương Chấn sẽ giải quyết được một vấn đề lớn.
Dương Chấn hỏi: “Cô có cách gì để khiến Dược Vương tin đám người Từ Hoa đã bị người của phủ Hoài Thành giết không?”
Hoài Lam mỉm cười: “Chuyện này dễ lắm!
Tình trạng của anh và ông Cửu bây giờ đều không tốt, rõ ràng đã bị thương nặng, chỉ cần tình trạng của hai người thê thảm hơn một chút, sau đó để người của Dược Vương Gốc biết, cho dù hai người nói mình đã giết đám người Từ Hoa thì cũng không ai tin”.
“Tuy thực lực của anh rất mạnh nhưng dù sao cũng mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh, trừ những người đã tận mắt chứng kiến sức chiến đấu Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ của anh, băng không không ai tin anh hết”.
“Còn Từ Hoa lại dẫn hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong tới, Từ Hoa còn là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ có thể giết địch vượt cấp”.
“Với đội hình này, nếu không tận mắt thấy, ai lại tin ba người đó bị hai người giết đây?”
“Đừng nói hai người đã bị thương nặng, cho dù hai người đang ở trạng thái mạnh nhất, có lẽ cũng không ai tin hai người có thể giết được đám người Từ Hoa”.
Nghe thấy thế, Dương Chấn lập tức sáng mắt lên.
Trừ Giang Thành Tử và thành chủ Hoài Thành, chỉ còn đám người Từ Hoa biết chuyện anh đã tu luyện ra sức mạnh nguyên tố thủy.
Đám người Từ Hoa đã chết, chắc Giang Thành Tử cũng không đến mức công bố chuyện Dương Chấn đã tu luyện được sức mạnh nguyên tố khi mới đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh với bên ngoài đâu đúng không?
Đương nhiên thành chủ Hoài Thành cũng sẽ không nói, cho dù lão ta nói, có mấy ai tin nhỉ?
Chính vì lẽ đó, sẽ không có ai biết bây giờ Dương Chấn mạnh đến mức nào, cũng không ai nghĩ cái chết của đám người Từ Hoa có liên quan tới hai người Dương Chấn.
Dương Chấn lại hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì? Cũng không thể ở lại đây để chờ phủ Hoài Thành và Dược Vương Gốc đấu đá với nhau chứ?”
Hoài Lam mỉm cười: “Trước khi Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành phân thăng bại, chúng ta cứ ở đây chờ kết quả đi”.
“Bây giờ có thể khẳng định, cho dù phủ Hoài Thành hay Dược Vương Gốc thăng, họ cũng sẽ không bỏ qua cho anh”.