Chàng Rể Chiến Thần

chương 2915

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Hoài Lam nói: “Anh Chấn, bây giờ anh không thể ra ngoài được! Chúng ta đang ở Mục phủ, người khác còn kiêng dè, nhưng chỉ cần anh rời khỏi Mục phủ, đám người đó sẽ không nể nang gì nữa. Đến khi đó, chẳng những anh gặp nguy hiểm mà Tiểu Uyển cũng bị liên lụy theo!”

Lão Cửu cũng trầm giọng nói: “Hoài Lam nói không sai, người của phủ Hoài Thành đã tới Mục phủ tìm chúng ta, chắc chắn cũng khẳng định chúng ta đang ở Mục phủ, có lẽ họ đã cử cao thủ đỉnh cao âm thầm giám sát rồi, một khi cậu ra ngoài, cậu sẽ bị phát hiện ngay”.

Dương Chấn nói: “Chính vì Mục phủ đã bị người ta để mắt tới, tôi càng phải đi. Chuyện cao thủ của Mục phủ rời khỏi Mục phủ cũng sẽ khiến cao thủ của phủ Hoài Thành và nhà họ Đinh chú ý, sau khi họ đón Tiểu Uyển, Tiểu Uyển sẽ gặp nguy hiểm”.

Nghe thấy thế, lão Cửu lập tức im lặng.

Hoài Lam lo lắng nói: “Nhưng anh mới là người bị họ giám sát, nếu anh ra ngoài thì sẽ gặp nguy hiểm hơn! Anh Chấn, hay là bảo Tiểu Uyển tự đến Mục phủ? Mục tiêu nhỏ như thế, chắc chắn cao thủ của phủ Hoài Thành và nhà họ Đinh sẽ không chú ý tới Tiểu Uyển đâu”.

Dương Chấn lắc đầu: “Không được! Bây giờ là thời khắc quan trọng, có lẽ những người bên cạnh tôi đã bị cao thủ khắp nơi để mắt tới rồi, không chừng Tiểu Uyển vừa rời khỏi Yến Đô đã bị người ta chú ý đến, đây cũng là chuyện khiến tôi lo lắng nhất”.

Cho dù thế nào, Phùng Tiểu Uyển cũng vô tội, anh không muốn cô gái vô tội ấy bị liên lụy.

“Nếu vậy, để tôi đi với cậu!”

Lão Cửu chợt nói.

Dương Chấn lắc đầu: “Ông Cửu, tôi sẽ nghĩ cách lặng lẽ rời đi, càng nhiều người thì mục tiêu càng lớn, tôi thay quần áo rồi rời đi, có lẽ sẽ không bị phát hiện”.

Lão Cửu thoáng do dự rồi gật đầu: “Được, vậy cậu đi đi!”

Hoài Lam lập tức cuống cả lên: “Ông Cửu, sao ông cũng đồng ý cho anh Chấn rời khỏi Mục phủ thế? Tình cảnh của anh Chấn bây giờ hết sức nguy hiểm, tôi không hiểu rõ nhà họ Đinh, nhưng tôi biết rõ thực lực của phủ Hoài Thành, nếu họ thực sự chú ý tới Mục phủ, bất cứ ai rời khỏi Mục phủ cũng sẽ bị họ để mắt đến!”

Lão Cửu thản nhiên nói: “Cô nghĩ nếu chúng †a ngăn cản, Dương Chấn sẽ không đi ư?”

Nghe thấy thế, Hoài Lam lập tức im lặng.

Quen biết Dương Chấn tới nay, cô ta hiểu rõ Dương Chấn là kiểu người gì.

Dương Chấn mỉm cười với hai người: “Yên tâm đi, tôi không sao đâu!”

Anh nói rồi quay người rời đi.

Lão Cửu và Hoài Lam nhìn theo bóng lưng Dương Chấn, trong mắt tràn ngập vẻ lo lắng.

Vừa rời khỏi phủ Hoài Thành, Dương Chấn phát hiện mình đã bị người ta chú ý tới, nhưng anh đã đổi cách ăn mặc, trừ hình thể không thay đổi được ra, nếu nhìn từ những mặt khác thì không thể nhận ra anh là Dương Chấn.

Anh như không cảm nhận được có người đang đi theo mình, còn nghênh ngang rời khỏi Mục phủ.

Bộ đồ này của anh vẫn rất hữu ích, sau khi rời khỏi phủ Hoài Thành, chỉ có một người đi theo anh, từ khí thế mà đối phương phóng ra, chắc đối phương là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh.

Rõ ràng đối phương cũng không nghỉ ngờ anh, nếu nghỉ ngờ anh thật, chắc chẳn họ không chỉ cử một cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đi theo anh.

Chắc người này là một trong những cao thủ đang giám sát Mục phủ, những ai rời khỏi Mục phủ đều sẽ bị người ta theo dõi, chỉ cần anh không có hành động gì khác thường, đối phương sẽ không ra tay với anh.

Quả nhiên đối phương chỉ đi theo anh, chứ không làm gì khác.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio