Chương :
Thật ra Mục thành chủ cũng đã biết bí mật mà Đinh Vũ đang định nói là gì, có thể giúp ông lão mạnh hơn, còn đi kèm với lượng từ “một con”, vậy chỉ có thể là dao găm linh khí.
Tin tức này rất quan trọng, bây giờ ở Mục phủ, chỉ có ông lão và kiếm khách Ảnh Tử biết chuyện này.
Nếu hồi nãy để Đinh Vũ nhắc đến dao găm linh khí trước mặt mọi người, có lẽ chẳng mấy chốc tin tức này sẽ bị lộ, khi đó Mục phủ sẽ gặp phải phiên phức càng lớn hơn.
Đến khi đó, chẳng riêng gì phủ Hoài Thành, có lẽ các cao thủ khác cũng sẽ tới Mục phủ để tranh giành dao găm linh khí.
Đúng lúc này, một luồng khí thế đáng sợ bỗng bao trùm lấy Mục phủ.
Mục thành chủ lập tức biến sắc, bởi vì ông lão đã cảm nhận được sự mạnh mẽ của khí thế này, ngay cả ông lão cũng không thể cam đoan rằng sẽ thăng đối phương.
“Râm!”
Ngay sau đó, một bóng người lập tức xuất hiện trước mặt Mục thành chủ như thần linh giáng xuống.
“Dược Vương Mục thành chủ nhìn về phía đối phương, hơi híp mắt.
Nhưng không hiểu sao, ông lão lại cảm thấy.
Dược Vương hơi khác thường.
Lúc này mắt Dược Vương đỏ ngầu, nét mặt lạnh tanh, như xác sống không có linh hồn.
“Thành chủ, trạng thái của Dược Vương rất khác thường”.
Mục Hoa dẫn mấy cao thủ của Mục phủ chăn trước mặt Mục thành chủ, nghiêm nghị nói.
Đương nhiên Mục thành chủ cũng nhận ra chuyện này, ông lão lập tức ra lệnh: “Ra tay đi!”
Ngay sau khi ông lão ra lệnh, mười cao thủ của Mục phủ đồng loạt lao tới chỗ Dược Vương.
“Rầm!”
Một tiếng động lớn bỗng vang lên, mặt đất nứt toác, khí thế cuồng bạo lan ra từ người Dược Vương.
Mười cao thủ phóng tới chỗ Dược Vương như bị thương nặng, bay thẳng ra xa.
Thậm chí cao thủ xông lên đầu tiên còn không chịu nổi khí thế cuồng bạo này, bị giết ngay tại chỗ.
Nét mặt Mục thành chủ nghiêm nghị tới cực điểm, ông lão nhìn chăm chăm vào Dược Vương, cũng không phải ông lão không muốn ra tay ngay, mà vì kiếm khách Ảnh Tử vẫn đang đột phá, chưa thành công nữa.
Khi đánh với Mục thành chủ lúc trước, ông lão đang ở trạng thái chân khỏi hẳn, còn bây giờ chân lại bị tàn tật, nếu thành chủ Hoài Thành biết, chắc chăn lão ta sẽ ra tay với Mục phủ ngay.
Đến khi đó, Mục phủ sẽ gặp nguy hiểm.
Chỉ mình ông lão không thể ngăn được thành chủ Hoài Thành và Dược Vương.
Bây giờ chỉ có thể chờ kiếm khách Ảnh Tử thuận lợi đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, họ mới có phần thắng.
“Đội hộ vệ Ảnh Tử, giết!”
Mục thành chủ tức giận quát.
Đội hộ vệ Ảnh Tử là đội ngũ mạnh nhất Mục phủ, do kiếm khách Ảnh Tử chỉ huy.
Bây giờ ông lão bắt buộc phải cử đội hộ vệ Ảnh Tử ngăn cản Dược Vương.
Sau khi ông lão ra lệnh, mười mấy cao thủ | mặc đồ đen lập tức lao tới chỗ Dược Vương.