Chương :
“Vâng!”
Hai cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử lập tức bước ra, phóng tới cửa Mục phủ.
Lão Cửu nhìn Dương Chấn, nghiêm nghị nói: “Chúng ta cũng nên sẵn sàng chiến đấu thôi!”
Dương Chấn gật đầu, anh biết áp lực mà Mục phủ phải chịu chỉ có thể lớn dần thôi, các thế lực ở Thiện Thành đã nhúng tay vào chuyện này, một khi thành chủ Hoài Thành đến Mục phủ, nếu kiếm khách Ảnh Tử vẫn chưa đột phá, Mục phủ sẽ bị tiêu diệt thật mất.
Đây là lần đầu tiên Dương Chấn được chứng kiến một cuộc chiến lớn như vậy.
Tất cả những người tham dự cuộc chiến đều là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, những cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh không có tư cách tham dự cuộc chiến này.
Mục thành chủ còn đang giao chiến với Dược Vương, có điều, từ sau khi Mục thành chủ không đối chiến trực diện nữa, Dược Vương càng lúc càng mất sức nhanh, sức chiến đấu rõ ràng đã không bằng ban đầu.
Đây cũng coi như một tin tốt.
Chỉ có điều, Mục thành chủ cũng xuống sức nhanh không kém, nếu không nhờ mấy viên thuốc khôi phục thể lực mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho trước đó, chỉ e Mục thành chủ cũng sẽ không duy trì được lâu như vậy.
“Không ổn rồi, có hai cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử gặp nguy hiểm!”
Lão Cửu bỗng khẩn trương thông báo.
Mục Hoa xanh mặt, căn răng nói: “Nhà họ Viên, nhà họ Cung, nếu các người dám giết cao thủ của Mục phủ, Mục phủ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các người!”
Lão Cửu nhìn về phía Dương Chấn, nghiêm nghị nói: “Dương Chấn, tôi đi giúp bọn họ, cậu tự chú ý an toàn đấy!”
Dương Chấn gật đầu: “Ông Cửu, ông cũng phải cẩn thận!”
“Được!”
Lão Cửu lập tức quay đầu đi ngay.
Nhìn theo bóng lão Cửu gia nhập cuộc chiến, Dương Chấn lo lắng khôn cùng.
Ngay cả hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của đội hộ vệ Ảnh Tử còn rơi vào tình thế nguy hiểm, lão Cửu lại mới chỉ tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, liệu có thể giúp được bọn họ không?
Nhưng nay, số lượng cao thủ có thể tham chiến của Mục phủ đã không còn nhiều, các cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử còn lại phải bảo đảm an toàn cho kiếm khách Ảnh Tử, không thể rời khỏi chỗ này.
“Đi chết đi!”
Lúc này, người đứng đầu nhà họ Viên là Viên Lập xách một cây trường đao, bổ xuống đầu một cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử.
Cung Chiến, người đứng đầu nhà họ Cung cũng vung cây trường côn đập về phía cao thủ khác của đội hộ vệ Ảnh Tử.
Một cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử nữa thì đang bị ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong bao vây, không thể thoát thân khỏi cuộc chiến để hỗ trợ đồng đội.
Thấy đồng đội mình sắp bị hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đánh trúng, lão ta lo lắng gầm lên giận dữ: “Chết đi!”
Lão ta điên cuồng công kích, nhưng cao thủ của nhà họ Viên và nhà họ Cung cũng liêu mạng tấn công lão ta.