Chương :
Trong lúc nhất thời, sấm sét rền vang trên bầu trời Mục phủ, còn có cả hào quang bảy sắc.
“Anh Chấn sắp đột phá rồi!”
Hoài Lam đang trông chừng Dương Chấn bên giường bệnh bỗng hô lên kinh ngạc.
Phùng Tiểu Uyển cũng sững sờ: “Chẳng phải anh Chấn còn chưa tỉnh lại ư? Thế cũng đột phá được á?”
Lúc này, Mục phủ và phủ Hoài Thành đang giao chiến, còn có cao thủ nhà họ Khương đều ngừng chiến đấu, ngẩng đầu nhìn dị tượng trên vùng trời Mục phủ, ai cũng có vẻ kinh hãi.
“Có cao thủ với thiên phú yêu nghiệt sắp đột phá, nên mới xuất hiện dị tượng trên trời”.
Một cao thủ nghiêm nghị nhìn về phía vùng trời của Mục phủ.
Mục thành chủ nhìn chằm chằm vào vị trí của Dương Chấn, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi, đương nhiên lão ta biết ai đang đột phá, hướng đó chính là phòng Dương Chấn.
Kiếm khách Ảnh Tử cũng nhìn về vị trí của Dương Chấn, trên mặt tràn ngập vẻ vui mừng.
Thành chủ Hoài Thành biết thiên phú võ thuật của Dương Chấn yêu nghiệt đến mức nào, hơn nữa ở Mục phủ cũng không xuất hiện nhân vật nào có thiên phú quá mạnh, nếu có thật, chắc chắn lão ta sẽ biết.
Thế nên dị tượng trời đất này là do Dương Chấn gây ra.
Nghĩ tới đây, trong mắt lão ta lóe lên sát khí mãnh liệt, lão ta lập tức nhích chân, rời khỏi nơi đây.
“Không ổn rồi!”
Kiếm khách Ảnh Tử nhìn theo hướng thành chủ Hoài Thành rời đi, lập tức biến sắc, cũng nhích chân, biến mất.
Chỉ còn Khương Nham với vẻ khó hiểu, Khương Nham lẩm bẩm: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
Ông ta nói rồi cũng đuổi theo thành chủ Hoài Thành và kiếm khách Ảnh Tử.
Mục thành chủ đang bị hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm quấn lấy cũng cảm nhận được thành chủ Hoài Thành đang đến chỗ Dương Chấn, lập tức biến sắc, quay người định rời đi.
“Đi đâu? Nhận một đao của tôi trước đất”
Cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm cầm linh đao trong tay hơi nhích chân, lao tới chỗ Mục thành chủ, còn cao thủ khác của nhà họ Khương thì gân như lập tức chắn trước mặt Mục thành chủ.
“Cút!”
Mục thành chủ tức giận quát, bỗng đâm linh mâu trong tay về phía đối phương.
“Kengl”
Linh đao va vào linh mâu, phản lực mạnh mẽ khiến tay Mục thành chủ và cao thủ nhà họ Khương run lên, có ảo giác như tay cũng vỡ.
Mục thành chủ biết Dương Chấn đang gặp nguy hiểm, một khi thành chủ Hoài Thành đến đó, chắc chản Dương Chấn sẽ phải chết.
Nghĩ tới đây, khí thế mạnh mẽ hơn nữa tràn ra từ người Mục thành chủ.
“Cút!”
Mục thành chủ tức giận quát, trong mắt tràn ngập sát khí mãnh liệt, ông lão cầm linh mâu tấn công hai cao thủ nhà họ Khương, tựa như thần tướng từ trên trời giáng xuống.
“Keng keng keng!”
Linh khí va vào nhau, phát ra tiếng vang thanh thúy, cao thủ nhà họ Khương cầm linh đao liên tục lùi về sau, còn một cao thủ khác của nhà họ Khương thì điên cuồng tấn công Mục thành chủ, nhưng bây giờ Mục thành chủ như biến thành người khác, thực lực tăng mạnh, hai người họ không sao chống đỡ nổi.