Chương :
Dương Chấn thản nhiên nói: “Bây giờ, thành chủ Hoài Thành đã biến mất, cả Hoài Thành đều rối loạn, rất nhiều thế lực đều định cướp đoạt mọi thứ của phủ Hoài Thành nhân cơ hội này”.
“Còn ở Mục phủ, tuy Mục thành chủ mất tích, nhưng vãn còn kiếm khách Ảnh Tử với thực lực sánh ngang bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, ngoài ra trong Mục phủ cũng có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác”.
“Các người nghĩ nếu khai chiến với Mục phủ, các người sẽ đạt được gì đó thật ư?”
Đương nhiên anh không chỉ nói với năm cao thủ xuất hiện đầu tiên này, mà đang nói với tất cả cao thủ núp trong bóng tối.
“Tuy lợi ích này lớn, nhưng ai cũng muốn được chia phần, chia cho nhiều người thì đương nhiên những gì nhận được cũng ít đi”.
Dương Chấn bỗng lên tiếng lần nữa, nhìn quanh rồi cao giọng nói: “Chắc các vị cũng rõ, trước đó Mục phủ và phủ Hoài Thành giao chiến, Mục phủ cũng đã nhận được một số sản nghiệp của phủ Hoài Thành ở Hoài Thành rồi”.
“Tôi định tặng hết sản nghiệp của Mục phủ ở phủ Hoài Thành cho thế lực mạnh nhất trong số các người”.
Sau khi anh dứt lời, trong mắt cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ xuất hiện đầu tiên kia lóe lên vẻ tức giận, ông ta nhìn chăm chằm vào Dương Chấn: “Cậu nghĩ chúng tôi là đồ ngu à?
Muốn để chúng tôi tranh nhau rồi cậu ngồi đó hưởng lợi chắc?”
“Bốp bốp bốp!”
Lúc này, tiếng võ tay bỗng vang lên.
“Không hổ là thanh niên tuấn kiệt có thể khiến thành chủ Hoài Thành kinh ngạc, đúng là can đảm!”
Sau tiếng võ tay đó, một thanh niên khoảng ba mươi tuổi bước ra cùng hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.
Dương Chấn lập tức nghiêm mặt, đối phương rất trẻ, chỉ hơn anh mấy tuổi, nhưng trên người đối phương lại tràn ngập khí thế Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.
Tuy không bằng anh, nhưng đây lại là người mạnh nhất trong số những thanh niên mà anh gặp những năm gần đây.
Sau lưng đối phương còn có hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, tức là lai lịch của đối phương không nhỏ.
Trong mắt Dương Chấn lóe lên ánh sáng sắc bén, nhìn chằm chằm vào đối phương, nếu đã cần đàm phán thì phải cho đám người này thấy anh có tư cách đàm phán.
Bây giờ, anh phải chứng minh thực lực của mình thì mới có tư cách đàm phán với họ.
Nếu đã muốn chứng minh thực lực thì không thể che giấu nữa, phải khiến người ta kinh ngạc thôi.
Thấy đối phương sắp xông đến, cao thủ của những thế lực khác đều giữ vẻ mặt trêu ngươi, như đang xem kịch.
Bây giờ, sống chết của Mục thành chủ không rõ, kiếm khách Ảnh Tử vân đang trên đường về Mục phủ nhưng lại bị cao thủ chặn đường, có thể nói Mục phủ không đủ sức uy hiếp nữa.
Chỉ cần Dương Chấn chết, lúc sau chính là cuộc tranh đấu giữa họ.
Dương Chấn năm chặt dao găm linh khí bằng tay phải, mắt lập tức đỏ ngầu, vận chuyển Chiến Thần Quyết, cùng lúc đó, khí thế vô cùng mạnh mẽ cũng bùng nổ từ người anh.
“Chết đi!”
Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ kia dùng luôn chiêu mạnh nhất để tấn công Dương Chấn.
“Phập!”
Đúng lúc đòn tấn công của đối phương giáng xuống, hai mũi tên nước lập tức đâm vào mặt ông ta.