Chương
“Còn chưa đến thời gian hẹn đấu võ mà cao thủ của Chiêu Châu các người đã dám ra tay tấn công cao thủ nước Dương chúng tôi, các người thật sự cho răng cao thủ nước Dương chúng tôi chỉ toàn lũ vô dụng à?”
Aoki Yamato căm tức nhìn về phía Bách Lý Trường Không, lớn tiếng mắng.
Bách Lý Trường Không ngây mặt, chẳng phải lời này các người nên đuổi theo Dương Chấn mà mắng sao? Vì sao lại nhằm vào tôi thế này?
“Thằng ranh đó không phải người của Võ Minh chúng tôi”.
Thế nhưng Bách Lý Trường Không vẫn giải thích một câu.
Lão ta biết, mình không phải là đối thủ của Aoki Yamato.
€ó điều, lời giải thích của lão ta khiến tất cả đám cao thủ Chiêu Châu đều kinh ngạc ra mặt.
Bọn họ hoàn toàn không thể ngờ được, Bách Lý Trường Không lại đi giải thích với kẻ địch như vậy, hiển nhiên lão ta đang sợ Aoki Yamato.
Còn chưa băt đầu cuộc chiến đã sợ đối thủ?
Dĩ nhiên Aoki Yamato cũng nhận ra thái độ kiêng dè của Bách Lý Trường Không đối với mình, ông ta cười lạnh một tiếng, mắt nhìn chằm chặp vào Bách Lý Trường Không, chất vấn: “Nói vậy, ông chính là minh chủ Võ Minh?”
Bách Lý Trường Không ngạo nghề đáp: “Đúng vậy, tôi chính là minh chủ Võ Minhl”
Bách Lý Trường Không đang lo không biết nên làm thế nào để trở thành minh chủ Võ Minh, Aoki Yamato nói vậy không khác gì cho lão ta một cơ hội khẳng định.
Dù lão ta không thừa nhận, Aoki Yamato sẽ buông tha lão ta sao?
Chắc chăn không thểt Nếu đã không thể, vậy thì chỉ còn một cách kiên trì.bg-ssp-{height:px}
“Được, nếu đã thế, tôi sẽ đánh với ông một trận trước xem saol”
Aoki Yamato bỗng nói.
Bách Lý Trường Không vung tay, lớn tiếng hô: “Các anh em trong Võ Minh nghe đây, người nước Dương không tuân thủ lời hẹn, đến đây khiêu khích, chúng ta liều mạng với chúng!”
Chỉ có điều, lão ta hô rất hùng hồn nhưng lại không một ai xông lên, các cao thủ Chiêu Châu đều hoang mang nhìn Bách Lý Trường Không.
Rõ ràng Aoki Yamato vừa tuyên bố muốn khiêu chiến ông, ông lại yêu cầu chúng tôi liều mạng, liều mạng gì?
Bách Lý Trường Không thấy không ai xông lên, lập tức giận dữ nói: ‘Còn đứng đực ra đó làm gì? Ra tay đi chứ!”
Bấy giờ, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ đứng ra, nhìn Bách Lý Trường Không, nói: “Bách Lý Trường Không, ông trở thành minh chủ Võ Minh từ bao giờ vậy? Hơn nữa, vừa rồi, người mà đối phương muốn khiêu chiến chính là ông!”
Nghe thấy người này nói thế, các cao thủ Chiêu Châu khác đều nhìn về phía Bách Lý Trường Không với vẻ không vui.
Tuy họ đều là người luyện võ nhưng không ngu, sao lại không rõ Bách Lý Trường Không đang định lấy họ ra làm bia đỡ đạn chứ?
Khí thế của Aoki Yamato vô cùng mạnh, trong số những người đang có mặt, có lẽ chỉ Bách Lý Trường Không mới miễn cưỡng đánh được một trận với ông ta, hơn nữa người mà Aoki Yamato muốn khiêu chiến cũng là Bách Lý Trường Không, Bách Lý Trường Không lại ra lệnh cho cao thủ của Chiêu Châu xông lên.
“Ông Đỗ Trọng nói không sai, ông trở thành minh chủ của chúng tôi bao giờ chứ?”
Đỗ Trọng chính là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ vừa chất vấn Bách Lý Trường Không.