Chương
Đỗ Trọng đấm mạnh vào ngực Bách Lý Trường Không, một tiếng động lớn vang lên, Bách Lý Trường Không lùi về sau năm, sáu bước.
Cảnh tượng này khiến mọi người sững sờ.
Ngay cả Đỗ Trọng cũng kinh ngạc.
Ông ta biết rõ mình và Bách Lý Trường Không chênh nhau nhiều đến mức nào, ông ta không thể là đối thủ của Bách Lý Trường Không, chỉ không ưa Bách Lý Trường Không nên mới ra tay.
Ông ta không ngờ mình đánh trúng Bách Lý Trường Không thật.
Bách Lý Trường Không bị Đỗ Trọng đẩy lùi năm, sáu bước, sắc mặt u ám tới cực điểm.
Lúc này trong đám người, Dương Chấn hơi nhếch môi, còn cầm một chén trà, nhẹ nhàng lắc lư, nước trà trong chén không ngừng dập dờn.
Hồi nấy anh đã ra tay.
Anh tu luyện được sức mạnh nguyên tố Thủy, hồi nấy anh đã biến nước trà thành một giọt nước lớn bằng sức mạnh nguyên tố Thủy rồi đánh mạnh vào tay Bách Lý Trường Không.
Cho dù Bách Lý Trường Không là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong thì cũng không ngờ thứ vừa khiến cổ tay mình bị thương lại là một giọt nước.
“Bách Lý Trường Không, chẳng phải ông là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong à?
Chẳng lẽ ông chỉ có chút thực lực ấy thôi hả?”
Sau khi đẩy lùi Bách Lý Trường Không, Đỗ Trọng tự tin hẳn, lập tức ngạo nghề nhìn Bách Lý Trường Không.
Bách Lý Trường Không bị chọc giận, căn răng: “Ông chán sống rồi!”
Lão ta nói rồi chủ động phóng về phía Đỗ Trọng.
Đỗ Trọng không dám khinh thường, vội dốc hết sức nghênh chiến.bg-ssp-{height:px}
“Đỗ Trọng xong rồi, ông ta đã hoàn toàn chọc giận Bách Lý Trường Không, dù sao Bách Lý Trường Không cũng là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, Đỗ Trọng mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, không thể đánh lại được”.
“Rõ ràng Bách Lý Trường Không đang định nghiêm túc, có lẽ sẽ biết thăng thua ngay, nếu Đỗ Trọng thua, trong số chúng ta không có ai là đối thủ của Bách Lý Trường Không hết”.
“Để người như Bách Lý Trường Không làm minh chủ Võ Minh, tôi không cam lòng!”
Thấy hai người sắp va vào nhau, đám người bàn tán ầm T, không ai coi trọng Đỗ Trọng.
Bách Lý Trường Không quá mạnh, phần thăng của Đỗ Trọng rất thấp, gân như bằng không.
“Chết đi cho tôi!”
Trong nháy mắt, hai người lại xông tới trước mặt nhau, Bách Lý Trường Không tức giận quát, bỗng đấm về phía tim Đỗ Trọng.
Nếu đòn này trúng tim Đỗ Trọng thật, có lẽ trái tim Đỗ Trọng sẽ vỡ nát, mất mạng ngay.
“Đỗ Trọng, cẩn thận!”
Có người hô lên kinh hãi, vô cùng lo lắng.
Đỗ Trọng cũng nhận thức được nguy hiểm, định lùi ra sau nhưng đã muộn, bây giờ hai người đã xông tới gần nhau, không còn đường lùi nữa.
Ông ta cũng không ngờ tên khốn Bách Lý Trường Không này lại định đồn ông ta vào chỗ chết ngay khi vừa ra tay.