Chương
“Đúng thế, ông Đỗ là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, chúng tôi sẽ đánh trận đầu cho ông Đõ, đến khi chúng tôi không đối phó được, phải nhờ ông Đỗ giành lại thể diện giúp chúng tôi”.
“Chào ông Đỗ, tôi là người của nhà họ Thân – một trong ba gia tộc lớn phía Tây, tên Thân Quân Hạo, tôi thay mặt nhà họ Thân mời ông đến đấy làm khách, chắc chắn chủ gia tộc chúng tôi sẽ rất chào đón ông”.
Quanh Đỗ Trọng đầy các cao thủ, ông ta không hề kiêu ngạo vì mình là phó môn chủ của Võ Minh, trò chuyện với mọi người một cách khiêm tốn.
“Các vị nâng đỡ tôi quá rồi, hôm nay người đóng vai trò quyết định không phải tôi đâu!”
Sau khi đám người im lặng, Đỗ Trọng mới cười ha hả.
“Ông Đỗ, ông có thực lực mạnh nhất trong số cao thủ thế tục chúng ta, chẳng lẽ thế tục vẫn còn người mạnh hơn à?”
“Hay lương tâm của gia tộc Cổ Võ bỗng trồi dậy, cử cao thủ đỉnh cao đến giúp chúng ta đối phó với cao thủ nước Dương?”
“Sao có thể chứ? Người của gia tộc Cổ Võ chỉ mong cao thủ thế tục chết hết, sao lại giúp chúng †a được?”
Cả đám cao thủ đều vô cùng khó hiểu.
Không phải tất cả cao thủ thế tục đều có thiện cảm với gia tộc Cổ Võ, đối với phần lớn cao thủ thế tục, chẳng những họ không có thiện cảm gì mà còn vô cùng căm thù.
Gia tộc Cổ Võ cứ chiếm mãi nơi có linh khí dư thừa, việc tu luyện của họ cũng tiến triển cực nhanh, còn cao thủ thế tục chỉ có thể tu luyện bằng linh khí mỏng manh.
Chính vì lẽ này, giữa gia tộc Cổ Võ và cao thủ thế tục vấn luôn có ân oán rất sâu sắc.
Đỗ Trọng mỉm cười lắc đầu, tự hào nói: “Cậu Chấn không phải người của gia tộc Cổ Võ, mà đến từ thế tục, hôm qua cậu ấy đã trở thành minh chủ của Võ Minh chúng tôi, có cậu ấy ở đây, trong trận đấu võ này, cao thủ nước Dương chỉ còn đường thua thảm!”
Nghe thấy thế, mọi người đều kinh ngạc.bg-ssp-{height:px}
“Ông Đõ, Võ Minh là thế lực gì thế? Sao tôi chưa nghe nói đến bao giờ? Mà Cậu Chấn ông nói là ai Chẳng lẽ cậu ấy đã bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh rồi hả?”
Có người kinh ngạc hỏi.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn Đỗ Trọng.
Đồ Trọng giải thích: “Võ Minh là một thế lực mới thành lập hôm qua, phần lớn cao thủ trong đó đều không có gia thế gì, mọi người thành lập thế lực này để cùng đối phó với cao thủ nước Dương”.
“Về phần Cậu Chấn, chắc chắn mọi người cũng nghe qua tên cậu ấy rồi, chắc chắn cậu ấy sẽ mạnh hơn tôi, mọi người cứ yên tâm, có cậu ấy ở đây, cao thủ nước Dương đừng hòng ức hiếp cao thủ Chiêu Châu chúng ta”.
Nghe thấy Đỗ Trọng nói thế, mọi người đều có vẻ kích động, nhưng vẫn rất ngờ vực.
“Ông Đỗ, rốt cuộc Cậu Chấn này là ai? Sao tôi chưa bao giờ nghe nói đến việc ở Chiêu Châu có một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh tên Cậu Chấn thế? Hơn nữa còn là cao thủ thế tục”.
Có người không nhịn được, hỏi ngay.
Đồ Trọng cười ha hả, nói với vẻ bí ẩn: “Mọi người đừng vội, trận đấu sắp bắt đầu rồi, chờ Cậu Chấn tới, mọi người sẽ biết ngay”.
Đồ Trọng cũng không nói cho đám người biết rốt cuộc Cậu Chấn là ai, bởi vì ông ta biết rõ, cho dù ông ta nói, chưa chắc họ đã tin, dù sao Dương Chấn còn quá trẻ, mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong mà đã có thể giết Bách Lý Trường Không với thực lực bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh Sơ kỳ chỉ trong một chiêu rồi.