Chương
Nhoằng cái đã hết mười phút, trọng tài mới xuất hiện, còn trơ trẽn giải thích: “Xin lỗi nhé, tôi bị tiêu chảy, làm mất một ít thời gian, tiếp đến, trận đấu sẽ tiếp tục! Mời cao thủ nước Dương lên sàn đấu!”
Lúc này, màu đen trong mắt Tần Hạo đã biến mất hơn nửa, tức là hiệu quả của bí pháp mà ông ta dùng sắp hết rồi.
Đỗ Trọng siết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi: “Người nước Dương đúng là quá hèn!”
Những bí pháp giúp tăng thực lực trong thời gian ngắn đều có tác dụng phụ rất lớn, sau khi hiệu quả của bí pháp biến mất, người dùng sẽ bị bí pháp cắn trả, thực lực giảm mạnh, thậm chí kém xa thực lực của bản thân.
Lần này, một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ bước thẳng lên sàn đấu.
Đối phương nhìn về phía Tần Hạo bằng ánh mắt hết sức khinh thường, tuy bây giờ Tần Hạo cũng có thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ, nhưng lại dùng bí pháp, còn cao thủ nước Dương này đã có thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ sẵn rồi.
“Ván đấu bắt đầu!”
Sau hiệu lệnh của trọng tài, cao thủ nước Dương này xông thẳng đến chỗ Tần Hạo.
Tần Hạo cố chịu tác dụng phụ sau khi hết bí pháp, đỡ đòn.
“Rầm!”
Sau một tiếng động rất lớn, Tần Hạo bị đối phương đánh bay ra xa.
“Rầm!”
Ngay sau đó, Tần Hạo rơi xuống giữa các cao thủ Chiêu Châu, hộc máu, hôn mê bất tỉnh.
Cao thủ nước Dương kia ngạo nghễ nhìn về phía cao thủ Chiêu Châu: “Dưới Siêu Phàm Thất Cảnh, tôi vô địch, các người cứ lên đi!”bg-ssp-{height:px}
Thái độ của đối phương hết sức ngông cuồng, mới đến Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ mà đã dám nhận mình vô địch dưới Siêu Phàm Thất Cảnh.
Hay nói cách khác, cho dù Chiêu Châu cử cao thủ bán bộ Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ ra, ông ta cũng tự tin sẽ đánh bại người đó.
“Tên khốn này quá ngông cuồng, để tôi dạy dỗ ông ta!”
Một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh hậu kỳ của Chiêu Châu xông thẳng lên sàn đấu.
Nhưng chuyện xảy ra sau đó khiến cao thủ Chiêu Châu hoàn toàn tuyệt vọng.
Năm cao thủ dưới Siêu Phàm Thất Cảnh liên tục thua dưới tay cao thủ nước Dương này, thậm chí còn có một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ và hai cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh đỉnh phong.
Đối với cao thủ Chiêu Châu, đây đúng là sự sỉ nhục lớn nhất, nhưng đúng là đối phương rất mạnh, như ông ta đã nói, ông ta vô địch dưới Siêu Phàm Thất Cảnh!
“Ông Đỗ, chúng ta nên làm gì bây giờ? Cũng không thể cử cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh lên đánh với cao thủ nước Dương này chứ?”
Một cao thủ Chiêu Châu nhìn về phía Đỗ Trọng, tức giận hỏi: “Tại sao trận đấu đã bắt đầu lâu như thế mà Cậu Chấn ông nói vẫn chưa xuất hiện, hay cậu ta sợ hết hồn trước đội hình mạnh mẽ của cao thủ nước Dương rồi nên không dám ra mặt?”
Nghe thấy cao thủ Chiêu Châu kia chất vấn, sắc mặt Đỗ Trọng hết sức khó coi, bởi vì trận đấu đã bắt đầu rất lâu, nhưng Dương Chấn mãi vẫn chưa xuất hiện, người khác suy đoán lung tung cũng bình thường.
“Đúng thế, chẳng phải hồi nãy ông Đỗ còn nói thanh niên tên Dương Chấn kia rất mạnh, có thực lực trên cả ông Đỗ ư? Sao giờ cậu ta vẫn chưa xuất hiện chứ?”
“Ông Đỗ, hay Dương Chấn có bối cảnh là gia tộc Cổ Võ mạnh mẽ nào đó nên ông mới cố tình tâng bốc cậu ta?”