Chương
Cao thủ nước Dương đều ngạo nghễ nhìn cao thủ Chiêu Châu, trong mắt tràn ngập vẻ trêu tức.
Cao thủ Chiêu Châu siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận và không cam lòng, họ muốn chiến đấu, nhưng họ còn chưa đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, đánh kiểu gì đây?
Dương Chấn nằm trên nền đất lạnh lẽo, anh thấy xương cốt trong người gần như gãy hết, sức mạnh Thủ Hộ đang bảo vệ sức sống cuối cùng của anh.
Anh thấy nhịp thở của mình ngày càng dồn dập, hay nói đúng hơn, anh hít vào ít nhưng thở ra rất nhiều.
Đầu óc anh rất mê muội, ý thức cũng yếu đi.
Anh định dùng huyết mạch cuồng hóa để khôi phục cơ thể, nhưng vết thương quá nặng, không thể hồi phục nổi.
Sau khi bị thương nặng, hình như các năng lực đã vô dụng hết.
Hơi thở của Dương Chấn ngày càng yếu, như đến giây phút hấp hối rồi.
“Bịch bịch bịch!”
Kitano Takeshi bước từng bước tới chỗ Dương Chấn, nhìn Dương Chấn từ trên cao, như đang nhìn một cái xác, lạnh lùng nói: “Cậu là người đầu tiên, nhưng cũng là người cuối cùng có thể khiến tôi bị thương với thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ!”
Khí thế trên người ông ta đã hoàn toàn biến mất.
Theo ông ta thấy, Dương Chấn sắp chết, không hề có uy hiếp với ông ta.
Cao thủ Chiêu Châu hết sức tuyệt vọng.
“Cậu Chấn sẽ phải chết thật à?”bg-ssp-{height:px}
Một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ bên cạnh Đỗ Trọng nói với vẻ không cam lòng.
Đỗ Trọng siết chặt nắm tay, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Tôi đã hại Cậu Chấn, nếu tôi không kéo dài thời gian để chờ cậu ấy, sao cậu ấy lại chết? Tôi có lỗi với cậu ấy!”
“Ông Đỗ, đây cũng không phải lỗi của ông, ông cũng vì tôn nghiêm của cao thủ Chiêu Châu thôi, tuy Cậu Chấn sắp chết, nhưng cậu ấy đã bảo vệ tôn nghiêm của cao thủ Chiêu Châu, chúng tôi sẽ không bao giờ quên cậu ấy!”
“Đúng thế, chúng tôi sẽ không bao giờ quên, từng có một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chưa đầy tuổi đã bảo vệ tôn nghiêm của cao thủ Chiêu Châu bằng sức của mình, cậu ấy đã dùng thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ để ép cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ dốc toàn lực”.
“Cậu Chấn là minh chủ đời thứ nhất cùa Võ Minh, cũng là anh hùng trong trái tim của tất cả cao thủ Chiêu Châu!”
Các cao thủ Chiêu Châu nói lớn.
Tuy Dương Chấn thua nhưng không mất mặt.
Nếu tin tức này được lan truyền, người đời chỉ nghĩ cao thủ nước Dương hèn hạ trơ trẽn, không ngờ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ lại dốc toàn lực để giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.
Đúng lúc này, Aoki Yamato bên nước Dương bỗng nhìn về phía cao thủ Chiêu Châu, cười lạnh: “Dương Chấn sắp chết, bên Chiêu Châu cũng hoàn toàn thua, có phải các người nên thực hiện lời hứa, để tất cả cao thủ Chiêu Châu có mặt hôm nay quỳ xuống, dập đầu xin lỗi cao thủ nước Dương không nhỉ?”
Cao thủ Chiêu Châu vô cùng tức giận, Đỗ Trọng nhìn chằm chằm vào Aoki Yamato, nghiến răng nghiến lợi: “Ông cứ yên tâm, cao thủ Chiêu Châu sẽ thực hiện vụ đánh cược này!”
Aoki Yamato cười nói: “Ha ha , nếu đã sẵn lòng thực hiện vụ đánh cược, vậy mau gọi các cao thủ Chiêu Châu đã chạy khỏi Võ Thần Quán vào đây, cùng quỳ xuống dập đầu xin lỗi!”
Shendai Kabuto cũng cười nói: “Tôi chưa bao giờ thấy cảnh hơn trăm cao thủ Chiêu Châu cùng quỳ xuống trước mặt cao thủ nước Dương, dập đầu xin lỗi, nghĩ thôi đã thấy kiêu ngạo rồi”.