Chương
Trước kia, trong mắt những cao thủ thế tục như họ, cao thủ của gia tộc Cổ Võ đều như thần linh trên trời, không thể mạo phạm, chứ đừng nói đến việc giết cao thủ của gia tộc Cổ Võ.
Nhưng bây giờ, ngay trước mặt họ, chẳng những một cao thủ đến từ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý bị bắt xin lỗi mà còn bị giết.
Đó chính là một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ!
Cứ thế chết ư?
Mọi người đều cảm thấy không chân thực.
Ba mươi cao thủ được Đinh Văn Trác dẫn tới trước đó đều run rẩy, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.
Họ không biết Dương Chấn sẽ xử lý mình thế nào, nhưng họ biết, nếu Dương Chấn muốn ra tay, ba mươi cao thủ sẽ bị xóa sổ hết.
Dương Chấn cất Huyết Chủy còn không dính giọt máu nào đi, trong lúc nhất thời, áp lực khủng khiếp hồi nãy lập tức biến mất.
Lúc này đám đông mới thấy áp lực giảm hẳn đi.
Mã Siêu nhìn Dương Chấn với vẻ cảm kích.
Dương Chấn cũng nhìn Mã Siêu, nghiêm nghị nói: “Một ngày nào đó, tôi sẽ dẫn cậu đến gia tộc Bách Lý, tôi muốn họ biết đứa bé từng bị họ đuổi giết đã trưởng thành, đồng thời có tiềm lực lật đổ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý!”
Mã Siêu gật mạnh đầu, trầm giọng nói: “Anh Chấn, em sẽ cố gắng! Cố gắng để khiến ngày này đến nhanh hơn”.
Dương Chấn gật đầu: “Tôi tin cậu!”
Mã Siêu bỗng có vẻ muốn nói lại thôi.bg-ssp-{height:px}
Dương Chấn nhíu mày: “Có gì thì cậu cứ nói thẳng”.
Lúc này Mã Siêu mới nghiêm nghị nói: “Anh Chấn, em muốn đến Ma Sơn!”
Ma Sơn được xưng là vùng cấm của chiến trường ngoài biên giới.
Ma Sơn cũng là vùng hỗn loạn duy nhất ở chiến trường ngoài biên giới, tại đây có các cao thủ đỉnh cao trên thế giới này, ngày nào cũng có rất nhiều cao thủ chết.
Đây là địa phương nguy hiểm hơn chiến trường gấp trăm lần, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có thể chết bất cứ lúc nào.
Hàng ngày, ở Ma Sơn có vô số cuộc chiến và giết chóc.
Nhưng cao thủ có thể sống sót rời khỏi Ma Sơn đều trở thành cao thủ hàng đầu của thế giới này, không có ngoại lệ.
Năm đó, Dương Chấn cũng từng đến Ma Sơn, nhưng khi đấy thực lực của anh quá yếu, chưa trụ được lâu đã chủ động rời đi.
Mã Siêu muốn đến Ma Sơn, đương nhiên sẽ không chủ động rời đi vì quá yếu như Dương Chấn hồi trước, mà muốn mở đường máu ở Ma Sơn, ép mình nhanh chóng tăng thực lực lên qua chiến đấu cường độ cao.
“Không được!”
Sau khi im lặng một lúc lâu, Dương Chấn lập tức từ chối, quát lớn: “Cậu là đàn ông! Là người chồng, cũng là người cha!”
“Tôi biết cậu có thù oán sâu sắc với gia tộc Bách Lý, nhưng cậu phải hiểu, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn! Không chỉ mỗi Ma Sơn có thể giúp cậu tăng thực lực nhanh hơn”.