Chương
Sau khi nghe anh xác nhận, cô gái vội nói: “Xin anh chờ chút, tôi sẽ báo chuyện này với lãnh đạo ngay”.
Sau khi cô ta nói xong, từ ống nghe truyền đến tiếng giữ máy, rõ ràng đối phương đang liên lạc với lãnh đạo của mình.
Dương Chấn thầm lo lắng, nhưng bây giờ anh chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào việc Thần Hành Tông sẽ thuận lợi bắt giữ Nhiếp Thu.
“Cậu Chấn, có chuyện gì thế?”
Thấy Dương Chấn im lặng, Đỗ Trọng lo lắng hỏi.
Dương Chấn nghiến răng, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Rất có thể một người tên Nhiếp Thu đã ra tay với anh em tốt của tôi là Mã Siêu”.
“Bây giờ, Thần Hành Tông đang dốc hết sức để tìm kiếm tung tích của Nhiếp Thu, nhưng vẫn chưa có manh mối gì”.
Nghe thấy thế, Đỗ Trọng vội đứng dậy: “Để tôi đi tìm Đỗ Bá, nhờ anh ta cử người của Võ Tông đi tìm anh em của cậu”.
“Cảm ơn ông!”
Dương Chấn nói.
Đỗ Trọng vừa rời đi, giọng của cô gái lại vang lên từ ống nghe, đối phương nói: “Anh Chấn, tôi đã xin phép lãnh đạo của chúng tôi rồi, lãnh đạo bảo tôi chuyển lời cho anh, anh là khách hàng cấp S cao quý của Thần Hành Tông, chúng tôi dùng danh nghĩa của Thần Hành Tông để cam đoan với anh, sẽ không để bạn anh gặp chuyện”.
“Thần Hành Tông đã ra lệnh đuổi giết Nhiếp Thu, bây giờ người của Thần Hành Tông đang tìm bạn anh khắp nơi, anh cứ yên tâm, nếu có tin gì, chúng tôi sẽ báo cho anh biết đầu tiên”.bg-ssp-{height:px}
Cả Ma Sơn nhanh chóng sôi trào, bởi vì Võ Tông và Thần Hành Tông thuộc năm thế lực đỉnh cao của Ma Sơn đều bắt đầu tìm kiếm cùng một người.
Hơn nữa, phần thưởng mà hai thế lực lớn đưa ra cũng vô cùng phong phú, nếu cung cấp manh mối về Nhiếp Thu, Thần Hành Tông sẽ thưởng cho người cung cấp một viên đan dược cực phẩm, nếu giết được Nhiếp Thu thì sẽ nhận được mười viên đan dược cực phẩm.
Thông tin của Nhiếp Thu đã bị Thần Hành Tông công bố, có thể nói bây giờ, phần lớn cao thủ ở Ma Sơn đều đã nắm giữ một bản thông tin về Nhiếp Thu.
Hầu hết các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ở Ma Sơn đều đang tìm kiếm tung tích của Nhiếp Thu, thậm chí có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã lập đội với một mục tiêu duy nhất, đó là giết Nhiếp Thu.
Cùng lúc đó, trong một hang động ở Ma Sơn.
Mã Siêu đang ngồi đối diện một lão già có mái tóc dài màu bạc, trong mắt Mã Siêu tràn ngập vẻ tức giận, còn lão già tóc bạc lại có thái độ khinh thường.
Lão già có mái tóc dài màu bạc này không phải ai khác, chính là Nhiếp Thu đang bị Thần Hành Tông và Võ Tông đuổi giết.
Mã Siêu tức giận nói: “Tôi khuyên ông nên thả tôi ra, nếu anh Chấn biết ông dám đối xử với tôi như vậy, anh ấy sẽ không tha cho ông đâu”.
Nhiếp Thu cười khẩy: “Chắc anh em của cậu cũng tầm tuổi cậu nhỉ? Cậu ta lợi hại lắm à?”
Mã Siêu nói với vẻ rất tự tin: “Vô cùng lợi hại! Anh ấy đủ thực lực giết ông đấy!”
Nhiếp Thu bỗng mỉm cười: “Cậu biết tôi có cảnh giới gì không?”