Chàng Rể Chiến Thần

chương 3317

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Sau khi cảm nhận được áp lực khổng lồ từ đối phương, sắc mặt Nhiếp Thu tái mét, lão ta cứ tưởng lần này chỉ có hai thế lực hàng đầu Ma Sơn là Thần Hành Tông và Võ Tông đuổi giết lão ta, nào ngờ giờ lại có thêm Ma Tông với thực lực khó lường hơn nữa.

Thậm chí Lệ Trần – chủ Ma Tông cũng đích thân tới, định đẩy lão ta vào chỗ chết!

Lúc này, khí thế của Mã Siêu đang vô cùng cuồng bạo, cách Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng không xa, nhưng khí thế của anh ta đã ngừng tăng, Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ đã là thực lực mạnh nhất mà anh ta có thể phát huy nhờ Thị Huyết Châu rồi.

Rõ ràng ý thức của Mã Siêu đã biến mất, trông anh ta rất thê thảm, người đã bị máu nhuộm đỏ.

Anh ta chỉ có cơ thể ở cấp bậc Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, nếu Thị Huyết Châu không ở trong người anh ta, cơ thể của anh ta vốn không chịu nổi thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Ngay cả khi có Thị Huyết Châu bảo vệ cơ thể, thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong của anh ta vẫn kém xa Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, dưới sự chênh lệch lớn như thế, cơ thể anh ta lập tức tan nát.

Không ai biết lúc này Mã Siêu đang phải chịu cơn đau dữ dội đến mức nào.

“A…”

Mã Siêu bỗng rú lên thảm thiết, nét mặt méo mó vì đau đớn.

Cơ thể của anh ta đã bắt đầu nát rữa, thậm chí còn béo hơn trước rất nhiều, từ vóc dáng cân đối, anh ta như vừa biến thành một tên mập trong thời gian ngắn.

Lệ Trần lập tức nhíu mày, lão ta vốn định ra tay với Nhiếp Thu trước, nhưng tình hình của Mã Siêu bây giờ rất tệ, cơ thể sắp nổ tung vì không chịu nổi sức mạnh vượt xa cảnh giới của bản thân.

“Bộp!”

Lão bỗng quay người lại, vươn tay phải ra, đặt lên đ ỉnh đầu Mã Siêu.

Ngay sau đó, sức mạnh Phong Ấn mạnh mẽ bùng nổ từ lòng bàn tay Lệ Trần, xuyên suốt cơ thể Mã Siêu.bg-ssp-{height:px}

Khí thế cuồng bạo trong người Mã Siêu lập tức bị trấn áp.

Cơ thể của Mã Siêu quay về vóc dáng cũ với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Con ngươi của Nhiếp Thu bỗng co lại, không ngờ Lệ Trần lại vận dụng sức mạnh Phong Ấn thành thạo đến thế, lão ta biết rõ, nếu để lão ta phong ấn luồng sức mạnh khổng lồ trong người Mã Siêu, ít nhất lão ta cũng phải tốn hơn nửa sức lực, kiểu gì cũng mất mười phút.

Nhưng Lệ Trần lại hoàn thành việc phong ấn sức mạnh trong cơ thể Mã Siêu với thời gian gần như chỉ trong nháy mắt.

Đến giờ lão ta mới nhận ra, tuy lão ta cũng là một trong mấy cao thủ mạnh nhất dưới Thiên Cảnh, nhưng vẫn quá yếu so với Lệ Trần.

Lão ta cũng nhận ra rằng, ngay cả giữa các cao thủ gần với Thiên Cảnh nhất cũng có sự chênh lệch rất lớn.

Điều này cũng cho thấy việc bước vào Thiên Cảnh khó khăn đến mức nào.

Lúc này Lệ Trần đã phong ấn sức mạnh trong người Mã Siêu, còn Mã Siêu thì trợn trắng mắt, hôn mê bất tỉnh.

Hình như khí thế của Lệ Trần cũng yếu đi mấy phần, nhưng Nhiếp Thu không biết đã yếu đi bao nhiêu.

Nhiếp Thu bỗng nhìn về phía Lệ Trần, hỏi: “Tông chủ Lệ, chắc giữa tôi và ông không có ân oán gì nhỉ?”

Lệ Trần lạnh lùng nhìn Nhiếp Thu: “Hồi trước không có, nhưng giờ thì có rồi!”

Sắc mặt Nhiếp Thu hết sức khó coi, lão ta cắn răng: “Tại sao chứ?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio