Chương
Nếu tính mạng của lão ta có thể giúp Võ Tông mạnh mẽ hơn, Đỗ Bá sẽ không bao giờ do dự.
Lão ta là một kẻ mất trí, có thể làm bất cứ chuyện điên cuồng gì vì lợi ích của Võ Tông.
“Tốt bụng nhắc nhở anh, Cậu Chấn là người vô cùng trọng tình trọng nghĩa, cậu ấy ghét lừa dối nhất, nếu anh muốn cậu ấy gia nhập Võ Tông, thật lòng nghĩ cho Võ Tông, anh nên đối xử với cậu ấy bằng sự chân thành, chứ không phải toan tính”.
Đỗ Trọng nói rồi quay người rời đi.
Đỗ Bá nhìn chằm chằm vào bóng lưng xa dần của Đỗ Trọng, cười híp mắt: “Em yên tâm, thằng bé sẽ có tình cảm với Võ Tông thôi!”
“Cậu Chấn, phía trước chính là hẻm Nhiên Thiêu”.
Trần Vũ đang lái xe chợt nói.
Lúc này Dương Chấn đang nhắm mắt tu luyện mới mở mắt ra, hồi nãy trên đường đi, anh vẫn luôn tu luyện.
Chuyến đi đến Ma Sơn lần này khiến anh nhận ra, tuy anh có cảnh giới rất cao trong số những người đồng trang lứa, nhưng vẫn thiếu rất nhiều, nếu anh đủ mạnh, sao Mã Siêu lại gặp chuyện đây?
Chỉ khi anh đủ mạnh thì mới tránh được không ít phiền phức.
Dương Chấn nói: “Đưa tôi đến nơi mà Mã Siêu xuất hiện lần cuối trước khi mất tích đi”.
“Được!”
Trần Vũ đáp.
Ma Sơn được chia thành năm vực lớn, trừ bốn vực Đông Tây Nam Bắc, còn có Trung Vực của Ma Sơn.
Năm thế lực hàng đầu của Ma Sơn vừa hay chiếm cứ năm vực này, chẳng hạn, Võ Tông ở Bắc Vực Ma Sơn, còn Thần Hành Tông thì ở Nam Vực Ma Sơn.
Bây giờ Đông Vực đang bị Ma Tông – một trong năm thế lực hàng đầu của Ma Sơn chiếm giữ.bg-ssp-{height:px}
Dương Chấn chợt hỏi: “Mọi người đã đánh tiếng cho Ma Tông chưa?”
Tuy anh không phải người của Ma Sơn, nhưng vẫn biết ít nhiều về quy tắc của Ma Sơn, năm vực của Ma Sơn do năm thế lực lớn chiếm giữ, nếu thế lực ở vực nào có hành động lớn ở vực khác, nhất định phải báo cho chủ nhân của vực này.
Trần Vũ vội nói: “Tôi đã đánh tiếng rồi, Cậu Chấn cứ yên tâm”.
phút sau, Trần Vũ dừng xe, nói: “Cậu Mã Siêu xuất hiện lần cuối ở vị trí này”.
Dương Chấn xuống xe quan sát, có lẽ chất lượng đất ở đây không tốt, chỉ có ít cây cối, anh nhìn ra xa chỉ thấy trống hoác, không phải chỗ phù hợp để giấu người.
“Nếu Nhiếp Thu muốn bắt cóc Mã Siêu thì phải chọn nơi nào tiện cho việc chạy trốn chứ? Sao ông ta lại đến nơi khỉ ho cò gáy này?”
Dương Chấn lẩm bẩm.
Trần Vũ đứng cạnh Dương Chấn, cảnh giác quan sát xung quanh.
Hai người kiểm tra bốn phía, vẫn không thấy gì, cũng không phát hiện dấu vết đánh nhau và máu.
“Có lẽ thực lực của hai người chênh nhau quá nhiều, nên không để lại dấu vết đánh nhau”.
Dương Chấn trầm giọng nói: “Có lẽ đây là nơi mà Mã Siêu chọn để tiếp nhận phong ấn, nhằm tránh bị làm phiền”.
“Nhưng Mã Siêu không ngờ Nhiếp Thu lại phát hiện cậu ấy đang mang theo rất nhiều đan dược, thế là Nhiếp Thu đã âm thầm ngắt liên lạc với app Thần Hành Tông”.