Chương
Lão ta đã cảm nhận được áp lực rất lớn từ người Lệ Trần, khí thế này đã vượt xa lão ta.
Chẳng lẽ Lệ Trần đã đi đến bước đó rồi à?
Nếu đúng thế thật, Lệ Trần có thể dễ dàng giết lão ta.
Ứng Thiên Hành cảm thấy vô cùng uất ức, không ngờ lão ta lại bị đe dọa hai lần trong cùng một ngày.
Một lần là do Lệ Trần, còn lần khác là do cao thủ vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ kia.
Ứng Thiên Hành cảm thấy vô cùng nhục nhã, sắc mặt cũng hết sức u ám, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Tông chủ Lệ, ông che giấu kỹ thật, không sợ Thủ Hộ Minh biết chuyện ông đột phá ư?”
Nghe thấy thế, trong mắt Lệ Trần lóe lên sát khí rõ rệt.
Lệ Trần lạnh lùng nói: “Ứng Thiên Hành, ông không cần thăm dò, nếu tôi đi đến bước kia thật, chắc chắn tôi sẽ tới Thần Hành Tông của ông một chuyến”.
Sao lão lại không biết Ứng Thiên Hành đang thăm dò lão, trong tình huống này, chắc chắn lão sẽ không để lộ chuyện mình đã bước vào Thiên Cảnh.
“Hừ!”
Ứng Thiên Hành lạnh lùng nhìn Lệ Trần rồi nói: “Vậy tôi chờ ông ở Thần Hành Tông!”
Lão ta nói rồi quay người rời đi, chỉ sau mấy bước đã biến mất khỏi tầm mắt của các cao thủ Ma Tông.
Hồng Ma nhìn về phía Lệ Trần: “Tông chủ, lần này Ứng Thiên Hành đến Ma Tông, chắc chắn là để thăm dò thực lực thật sự của Ma Tông, không nên để ông ta đi mới đúng”.
Lệ Trần cười khẩy, lạnh lùng nói: “Thế thì đã sao? Cho dù bây giờ Ma Tông không có tôi thì vẫn đủ tư cách chiếm một chỗ trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn”.bg-ssp-{height:px}
“Còn nếu Thần Hành Tông không có Ứng Thiên Hành, không biết Thần Hành Tông có giữ nổi địa vị là một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn không nữa”.
Lệ Trần cũng không ngông cuồng, sau khi chứng kiến sự mạnh mẽ của Dương Chấn, nỗi lo trong lòng lão đã hoàn toàn biến mất.
Cho dù bây giờ Ma Tông không có lão thì vẫn còn Hồng Ma đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, tuy bây giờ thực lực của Hồng Ma chưa bằng Ứng Thiên Hành, nhưng ông ta còn trẻ, còn Ứng Thiên Hành đã lớn tuổi lắm rồi, nếu cho Hồng Ma thêm mấy năm, chắc chắn Hồng Ma sẽ đánh bại Ứng Thiên Hành.
Trừ Hồng Ma ra, Ma Tông vẫn còn mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khác, cách bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm cũng không xa.
Nhưng người khiến lão ta hoàn toàn yên tâm lại là Dương Chấn.
Trước khi hôn mê, Dương Chấn đã đánh bại Nhiếp Thu có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, chắc thực lực của Nhiếp Thu cũng ngang với Hồng Ma.
Hay nói cách khác, nếu Dương Chấn đã đánh bại Nhiếp Thu thì cũng có thể đánh bại Hồng Ma, tuy việc Nhiếp Thu thua cũng liên quan tới chuyện lão ta kiêng dè nhiều thứ, nhưng không thể phủ nhận rằng thực lực của Dương Chấn rất mạnh.
Sau khi hôn mê sâu, Dương Chấn bỗng đột phá, thậm chí còn phóng lĩnh vực ma đạo ra.
Ngay cả Lệ Trần cũng có cảm giác không nhìn thấu Dương Chấn, có thể tưởng tượng được bây giờ Dương Chấn đã mạnh đến mức nào, có lẽ anh không còn đối thủ dưới Thiên Cảnh nữa.
Với thực lực của Dương Chấn bây giờ, anh hoàn toàn có thể hoành hành ở thế tục, nếu cao thủ Thiên Cảnh không xuất hiện, ai làm gì được anh?
Mã Siêu lại là anh em vào sinh ra tử với Dương Chấn, bây giờ Mã Siêu đã trở thành Ma Tử của Ma Tông, sau khi Mã Siêu thừa kế chức tông chủ Ma Tông, nếu Ma Tông gặp nạn, chẳng lẽ Dương Chấn lại khoanh tay đứng nhìn à?