Chương
Hồi nãy ông ta chỉ khinh địch mà thôi, thế nên mới bị cú đấm của Dương Chấn đẩy lùi một bước nhỏ.
Nếu ông ta nghiêm túc, cho dù Dương Chấn mạnh hơn nữa thì sao chứ?
Chẳng lẽ một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ lại có thể phát huy thực lực ngang với bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ à?
“Tôi khuyên ông đừng khinh thường tôi nữa, bằng không, chắc chắn ông sẽ hối hận”.
Dương Chấn chợt nói, giọng anh có vẻ mỉa mai.
Cao Hùng hừ lạnh, khinh thường nói: “Tôi thừa nhận thiên phú của cậu vô cùng mạnh, nhưng nếu mới có chút thực lực ấy mà đã tưởng mình vô địch thiên hạ thì tôi khuyên cậu nên cút về gia tộc của mình đi, cứ làm công tử bột là được, tránh cho bị người ta đánh chết vì hống hách quá”.
Dương Chấn chẳng muốn nói nhảm nữa, khí thế của anh bỗng tăng vọt.
Sau thoáng chốc, anh đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cách bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ không xa.
Cảm nhận được sự biến đổi của anh, vẻ khinh thường trên mặt Cao Hùng hoàn toàn biến mất, trong mắt ông ta tràn ngập sự kinh hãi.
Đây đúng là cao thủ mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ à?
Sau khi đạt tới Siêu Phàm Thất Cảnh, gần như không thể vượt cảnh giới để đánh bại kẻ địch nữa.
Nhưng bây giờ, khí thế của Dương Chấn đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, thậm chí rất gần với bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
Có thể tưởng tượng được sự kinh hãi của Cao Hùng.
Ông ta không biết Dương Chấn chỉ định mượn tay ông ta để thử xem rốt cuộc thực lực gốc của mình mạnh đến mức nào thôi.
Nếu Dương Chấn kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, thực lực của anh sẽ lập tức tăng đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.
“Ầm!”bg-ssp-{height:px}
Dương Chấn bỗng giậm mạnh chân, mặt đất lập tức lõm xuống, còn anh thì biến mất.
Đúng lúc anh di chuyển, Cao Hùng cũng hành động.
Cao Hùng đã nhận ra mình quá khinh thường Dương Chấn, bây giờ phải dốc toàn lực đối phó thì mới có thể khiến Dương Chấn mất sức chiến đấu trong vòng ba chiêu được.
“Ầm!”
Ngay sau đó, hai người va vào nhau, sức mạnh cuồng bạo lấy hai người làm trung tâm, lan ra bốn phía.
Cả Ma Tông như bị khí thế này bao trùm, những cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh như trúng đòn đánh mạnh, vội lùi mấy trăm mét thì mới thấy dễ chịu hơn.
“Một trong bốn Ma Tướng của Ma Tông chỉ có chút thực lực thế thôi à?”
Dương Chấn bị đẩy lùi mấy bước, anh nhìn về phía Cao Hùng, ngạo nghễ nói: “Nếu ông chỉ có chút thực lực ấy mà muốn đánh bại tôi trong vòng ba chiêu thì đúng là nằm mơ!”
Cao Hùng đã hoàn toàn bị chọc giận, ông ta chợt quát: “Cậu chán sống rồi!”
“Ầm!”
Sau khi dứt lời, ông ta lại tấn công Dương Chấn.
“Ầm ầm ầm!”
Hai người điên cuồng va chạm, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, họ đã tung mười mấy chiêu.