Chương
“Nhậm Kinh Luân!”
Đỗ Bá lạnh lùng nhìn về phía đối phương, trầm giọng nói: “Tông chủ Nhậm, ông cũng muốn góp vui à?”
Nhậm Kinh Luân – tông chủ của Độc Tông ở Tây Vực, một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn!
Cũng được coi là nhân vật nguy hiểm nhất Ma Sơn, không còn ai khác.
Nhậm Kinh Luân dùng độc để bước vào võ đạo, tu luyện độc công vô cùng khủng khiếp, có thể lặng lẽ giết người.
Lúc này, bàn tay phải vừa đỡ đòn từ Nhậm Kinh Luân của Đỗ Bá đã chuyển sang màu đen.
Rõ ràng trong cuộc va chạm vừa rồi, Đỗ Bá đã trúng độc từ Nhậm Kinh Luân.
Cũng không phải Nhậm Kinh Luân hạ độc Đỗ Bá, mà Nhậm Kinh Luân đã có sẵn độc trên người, những người tiếp xúc tay chân với lão ta đều sẽ trúng độc.
Đỗ Bá vẫn bình tĩnh nhìn về phía Nhậm Kinh Luân, trên tay phải Đỗ Bá có máu đen chảy xuống, nó đang quay về màu da ban đầu với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Với thực lực của lão ta, không khó để hóa giải độc của Nhậm Kinh Luân.
Nhậm Kinh Luân cười khẩy, nói: “Tôi không hứng thú với sự náo nhiệt ở Ma Tông, chỉ thấy hứng thú với giao dịch giữa ông và Lệ Trần”.
“Hay tông chủ Đỗ nói luôn đi, để mọi người yên tâm nhé?”
Đỗ Bá thản nhiên nói: “Chẳng lẽ tông chủ Nhậm cũng sợ Võ Tông và Ma Tông liên minh ư?”
“Sợ á?”bg-ssp-{height:px}
Nhậm Kinh Luân cười khẩy: “Đừng nói là hai tông môn các ông liên minh, cho dù tất cả các tông môn liên minh, Độc Tông cũng không sợ!”
Vừa ngông cuồng vừa tự tin!
Đây chính là tông chủ Độc Tông!
Lão ta cũng có vốn liếng để nói như thế, nếu Độc Tông đánh với các thế lực khác, trừ mấy cao thủ hàng đầu ra, những cao thủ còn lại đều sẽ bị Độc Tông giết.
Độc của Độc Tông có thể giết người trong vô hình.
Ở Ma Sơn, Độc Tông cũng là thế lực khiến người ta kiêng dè nhất.
Đỗ Bá hỏi: “Nếu tông chủ Nhậm đã không sợ, tại sao lại muốn biết về giao dịch giữa tôi và tông chủ Lệ?”
Nhậm Kinh Luân không trả lời, mà bỗng nhìn về phía Ứng Thiên Hành bên cạnh, híp mắt hỏi: “Tông chủ Ứng có hứng thủ hợp sức với Độc Tông tôi để tiêu diệt Võ Tông trước không?”
Không ai ngờ Nhậm Kinh Luân lại nói sẽ tiêu diệt Võ Tông ngay trước mặt Đỗ Bá.
Nghe thấy thế, mọi người đều sững sờ.
Ngay cả Ứng Thiên Hành cũng thoáng sửng sốt rồi mới hoàn hồn, cười sang sảng, đáp: “Cầu còn không được!”
Lời Nhậm Kinh Luân nói khiến tất cả mọi người khiếp sợ.