Chương
“Sư phụ, có chuyện gì ạ?”
Mã Siêu cảm nhận được sự thay đổi của Lệ Trần. căng thẳng hỏi.
Lệ Trần nhìn về phía Dương Chấn rồi quay sang Mã Siêu: “Ta không thể quan tâm đ ến Dương Chấn được nữa, giờ ta phải ra ngoài một chuyến”.
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Mã Siêu biết bên ngoài đã xảy ra chuyện lớn, bằng không sư phụ không thể vội ra ngoài như vậy.
Nhưng nếu Lệ Trần rời đi rồi, Dương Chấn nên làm gì đây?
Anh ta còn chưa kịp hỏi thì Lệ Trần đã lấy một viên ngọc đen nhánh ra, viên ngọc lớn bằng trứng chim bồ câu, khi nhận lấy nó, Mã Siêu lập tức cảm thấy lành lạnh, không những thế, anh ta còn cảm nhận được hình như có một luồng sức mạnh ma đạo vô cùng mạnh mẽ đang bị phong ấn trong viên ngọc này.
Lệ Trần nói: “Viên ngọc này tên Ma Châu, là ngọc quý truyền thừa của Ma tộc, ta vốn định tặng Ma Châu này cho con trước khi rời khỏi Ma Tông, nhưng bây giờ xem ra không kịp nữa, viên Ma Châu này cho con”.
“Nếu Dương Chấn không chịu nổi cơn đau từ thiên kiếp, con hãy ném viên ngọc này lên bệ, Ma Châu sẽ hấp thu phần lớn thiên kiếp, nhưng vì Dương Chấn không trải qua thiên kiếp hoàn chỉnh nên sẽ bị thiên kiếp cắn trả, suốt đời này không thể đột phá Thiên Cảnh nữa, nhưng có thể khẳng định, chắc chắn Ma Châu sẽ giữ được mạng sống của cậu ấy, thế nên trước khi ném Ma Châu lên bệ, con hãy nghĩ cho kỹ”.
“Nếu Dương Chấn không dùng đến viên Ma Châu này, con cứ mang nó theo, Ma Châu sẽ bảo vệ con”.
“Được rồi, ta đã dặn dò nhắn nhủ xong, giờ nên ra ngoài thôi”.
Sau khi dứt lời, Lệ Trần bỗng giơ tay lên, đặt tay phải lên đầu Mã Siêu, khí thế vô cùng khủng khiếp lập tức lan ra từ người Mã Siêu.
Lệ Trần nghiêm nghị nói: “Ta dùng năm năm tuổi thọ để đổi lấy một nén nhang có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cho con, cho dù ta không ở đây, con vẫn chịu được khí thế mạnh mẽ từ Dương Chấn”.bg-ssp-{height:px}
“Nếu sau một nén nhang, thiên kiếp vẫn chưa kết thúc, con nhất định phải rời khỏi đây, bằng không sẽ bị khí thế từ Dương Chấn git chết”.
Rõ ràng Lệ Trần rất sốt ruột, sắp xếp mọi chuyện với tốc độ cực nhanh.
Thậm chí lão còn dùng năm năm tuổi thọ để giúp Mã Siêu có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ trong một nén nhang.
Mã Siêu hiểu những việc mà Lệ Trần làm có ý nghĩa thế nào, mắt anh ta lập tức rớm lệ, anh ta cũng biết Lệ Trần vội ra ngoài nên không hỏi thêm nữa, lập tức quỳ xuống, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Cảm ơn quà của sư phụ, con hứa chỉ cần con còn sống, chắc chắn con sẽ bảo vệ tốt Ma Tông!”
Lệ Trần vui mừng mỉm cười, gật đầu, chợt nói: “Ta chờ con ở giới Cổ Võ!”
Lệ Trần nói rồi biến mất khỏi mật thất.
Ma Tông, Đông Vực Ma Sơn.
Một đám cao thủ với khí thế khủng khiếp bỗng xuất hiện, nghiêm nghị nhìn về phía thiên kiếp đang không ngừng giáng xuống.
Khi thấy những người này, sắc mặt Hồng Ma hết sức khó coi, từ quần áo của họ, ông ta biết họ đến từ giới Cổ Võ, là cao thủ của gia tộc Cổ Võ thực thụ.
Nhóm cao thủ này có sáu người, trừ người dẫn đầu ra, năm người còn lại đều cùng cấp bậc với năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, còn khí thế của cao thủ dẫn đầu lại càng mạnh mẽ, sức mạnh lĩnh vực như có như không đang tràn ra từ người lão ta.