Chương
Nhưng năm cao thủ nhà họ Khương đều cùng cấp bậc với năm cao thủ hàng đầu Ma Sơn, mà trong số bốn Ma Tướng của Ma Tông, Cao Hùng đã phản bội, cho dù có thêm Ảnh Ma thì cũng chỉ có bốn cao thủ hàng đầu thôi, ngay cả Ảnh Ma có thực lực mạnh nhất trong bốn người này cũng không thắng nổi bất cứ ai trong số năm cao thủ nhà họ Khương.
Huống hồ họ chỉ có bốn người, sao mà ngăn nổi?
Tuy biết không ngăn được nhưng họ vẫn không lùi bước, có chết cũng không sợ hãi!
Lệ Trần vô cùng tức giận, lão hiểu rõ cao thủ Ma Tông không thể ngăn cản cao thủ nhà họ Khương.
Lúc này, “ầm” một tiếng, Võ Thần Thương nặng nề rơi xuống trước Tàng Thư Các, Đỗ Bá chắn trước Tàng Thư Các như một bức tượng chiến thần, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cao thủ nhà họ Khương.
Tuy lão ta không nói gì nhưng ý rất rõ ràng, chỉ cần cao thủ nhà họ Khương dám bước lên trước, lão ta sẽ ra tay.
Cho dù có thêm Đỗ Bá, đội hình của Ma Tông vẫn không thắng nổi.
Bây giờ, có lẽ phải có thêm Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân gia nhập thì mới ngăn nổi cao thủ nhà họ Khương, nhưng Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân sẽ gia nhập phe Ma Tông chắc?
Lúc này Ma Tông đã bị uy lực của thiên kiếp bao trùm, cũng bị khí thế của mấy cao thủ hàng đầu bao phủ.
Như đáp lại khí thế từ các cao thủ, thiên kiếp càng cuồng bạo hơn, sấm sét không ngừng giáng xuống Tàng Thư Các, muốn phá hủy mọi thứ trên thế gian này.
Người mạnh như Khương Nguyên Long cũng nghiêm nghị nhìn về phía thiên kiếp, cho dù là ở giới Cổ Võ, loại thiên kiếp này cũng chưa bao giờ xuất hiện.
Bây giờ nó lại xuất hiện ở thế tục, thiên tài thế này, đúng là đáng tiếc.bg-ssp-{height:px}
“Ai dám đến gần thêm bước nữa, giết không tha!”
Đỗ Bá cầm Võ Thần Thương trong tay, chắn trước Tàng Thư Các, lạnh lùng nhìn năm cao thủ nhà họ Khương.
Khương Nguyên Long là cao thủ Thiên Cảnh, sẽ không dám tùy ý ra tay ở thế tục, Lệ Trần đã bước vào Thiên Cảnh, cũng không thể tùy ý ra tay, trừ khi đến lúc bất đắc dĩ.
Ảnh Ma, Hồng Ma và các cao thủ hàng đầu Ma Tông cũng đứng cạnh Đỗ Bá, ý chí chiến đấu dâng trào, tuy thực lực không bằng cao thủ nhà họ Khương nhưng họ vẫn không hề sợ hãi.
Ứng Thiên Hành và Nhậm Kinh Luân hết sức nghiêm nghị, họ hiểu rõ trong trận chiến này, chắc chắn Ma Tông sẽ thua, cho dù họ gia nhập phe Ma Tông thì cũng chưa chắc sẽ thắng.
Hơn nữa, giữa họ và Ma Tông cũng không có tình cảm gì, thậm chí còn có rất nhiều xung đột, đương nhiên họ sẽ không đắc tội thế lực đến từ giới Cổ Võ vì Ma Tông.
“Ông chán sống rồi!”
Cao thủ nhà họ Khương giận không để đâu cho hết, không ngờ họ lại bị một cao thủ thế tục uy hiếp.
Đỗ Bá cầm Võ Thần Thương trong tay, quanh người tản ra khí thế vô cùng đáng sợ, tuy lão ta chưa bước vào Thiên Cảnh nhưng cũng cách Thiên Cảnh không xa.
Nếu liều mạng đánh một trận, cho dù năm cao thủ nhà họ Khương đều đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thì vẫn sẽ có người chết dưới tay Đỗ Bá.