Chương
Dương Chấn cười nhạo: “Ông cũng nói đó chỉ là đã từng, bây giờ ông còn không có cơ thể, còn định chiếm cơ thể của bề dưới, đúng là không biết xấu hổ”.
“Láo xược!”
Ma Thần lập tức nổi giận, Dương Chấn không hề sợ hãi, rõ ràng linh hồn Ma Thần cũng bị hạn chế, bằng không, tại sao Ma Thần lại nói nhảm với anh nhiều như vậy? Đã chiếm cơ thể anh từ lâu rồi.
“Tốt nhất cậu nên nghĩ cho kỹ, trong ba ngày, nếu linh hồn cậu vẫn không thể hòa hợp với cơ thể, cơ thể này sẽ hỏng hẳn, khi đó cậu cũng giống tôi, chỉ còn linh hồn thôi”.
Ma Thần nhanh chóng bình tĩnh lại, lão ta lạnh lùng nói: “Vì linh hồn tôi mạnh nên có thể sống dưới dạng linh hồn, nhưng cậu thì khác, cậu chỉ là sâu kiến có cơ thể vượt qua thiên kiếp, còn không phải cao thủ Thiên Cảnh, nếu không có cơ thể chứa đựng linh hồn cậu, không đầy bảy ngày, linh hồn cậu sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế gian”.
“Tôi đề nghị cậu nên nghĩ cho kỹ, cho phép tôi chiếm giữ cơ thể cậu, nếu để tôi chiếm cơ thể cậu, chẳng những giúp cơ thể cậu mau hồi phục mà còn có thể giải quyết nguy cơ của Ma Tông”.
“Cậu nghĩ xem, tôi còn không sợ cao thủ của Thủ Hộ Minh, nói gì đến mấy con tép riu dưới Thiên Cảnh ở thế tục chứ?”
“Chỉ cần cậu đồng ý cho tôi chiếm giữ cơ thể cậu, tôi có thể cam đoan sẽ không tổn thương linh hồn cậu, cũng không làm hại bạn bè của cậu, tôi chỉ cần cơ thể cậu để giúp linh hồn mình hồi phục, sau khi linh hồn tôi đủ mạnh, tôi sẽ rời khỏi cơ thể cậu, trả cho cậu cơ thể mạnh mẽ hơn, sao nào?”
Sau khi nghe thấy Ma Thần nói thế, Dương Chấn lập tức im lặng.
Nếu anh phát huy được sức mạnh của Ma Thần, cho dù cao thủ của các thế lực đến Ma Tông thì cũng chẳng sao.
Đúng như Ma Thần nói, lão ta còn không coi cao thủ Thiên Cảnh của Thủ Hộ Minh ra gì, nói gì đến sâu kiến dưới Thiên Cảnh của thế tục đây.
Trong mắt Ma Thần, những người dưới Thiên Cảnh đúng là sâu kiến.bg-ssp-{height:px}
Nhưng nếu anh giao quyền kiểm soát cơ thể cho Ma Thần thật, Ma Thần sẽ đồng ý từ bỏ cơ thể này ư?
Dương Chấn chợt nói: “Tôi phải… làm gì, thì mới có thể để ông kiểm soát cơ thể tôi?”
Ma Thần nói: “Rất đơn giản, cậu chỉ cần không phản kháng, để mặc tôi kiểm soát cơ thể cậu là được rồi”.
Dương Chấn hỏi tiếp: “Với sức mạnh của ông, nếu muốn kiểm soát cơ thể tôi thì dễ như bỡn nhỉ? Cho dù tôi muốn phản kháng thì cũng không chống cự nổi đúng không?”
Ma Thần hừ lạnh: “Cậu không cần thăm dò tôi, những lời mà tôi nói đều là thật, cậu nói không sai, với sự mạnh mẽ của tôi, muốn kiểm soát cơ thể cậu thì rất đơn giản, nhưng nếu cậu phản kháng, sức mạnh của tôi sẽ bị tiêu hao rất nhiều, dù sao bây giờ tôi cũng đang là linh hồn, phải bổ sung linh hồn thì mới giữ được trạng thái ban đầu, bằng không, sớm muộn gì tôi cũng sẽ biến mất khỏi thế gian”.
“Bây giờ cơ thể cậu đã đột phá Thiên Cảnh, chẳng mấy nữa, cảnh giới của cậu cũng sẽ đột phá Thiên Cảnh, khi cậu tới giới Cổ Võ, rất nhiều người đều sẽ để mắt đến cậu, nếu không có thủ đoạn giữ mạng, cậu sẽ chết rất nhanh”.
“Tôi có đề nghị này, cậu có thể cân nhắc”.
Nghe thấy Ma Thần nói thế, Dương Chấn thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra Ma Thần không lừa anh.