Chương
Bởi vì họ nhận ra lọ sứ trắng này, hơn nữa còn rất quen thuộc với nó, đây chính là loại lọ đặc biệt mà Phùng Tiểu Uyển dùng để đựng đan dược, lão già áo xám cầm lọ sứ trắng mà Phùng Tiểu Uyển đựng đan dược, điều đó đã cho thấy vấn đề.
Lão già áo xám hỏi: “Đan dược trong lọ này là do cô luyện chế à?”
Phùng Tiểu Uyển lập tức căng thẳng, vội nói: “Đây là do ông nội tôi luyện chế, ông ấy để lại cho tôi”.
“Ha ha!”
Lão già áo xám cười lạnh, nói tiếp: “Cô nhóc, đừng hòng lừa tôi, ông cô đã chết hơn một năm, thời gian mà viên đan dược này được luyện chế thành công lại không quá một tháng, giờ cô lại bảo tôi đan dược này là do ông cô để lại cho cô à?”
Phùng Tiểu Uyển lập tức sững sờ, không ngờ đối phương còn biết cả chuyện ông nội cô ta đã qua đời hơn một năm.
Quả nhiên đối phương đã chuẩn bị trước khi đến.
“Cô nhóc, tốt nhất cô nên thành thật khai báo, rốt cuộc đan dược này có phải do cô luyện chế không? Nếu dám lừa tôi, tôi sẽ không khách sáo nữa!”
Lão già áo xám nói rồi bỗng khoát tay.
“Ầm!”
Sức mạnh khổng lồ bỗng xuất hiện, lao về phía anh em nhà họ Tống, tiếng va chạm nặng nề vang lên, hai người hộc máu, bay ra xa.
Điều khiến người ta khiếp sợ chính là lão già áo xám không hề chạm vào anh em nhà họ Tống, chỉ khoát tay thôi mà đã đánh trọng thương họ bằng khí kình.
“Ông Tống!”
Phùng Tiểu Uyển lập tức hô lên kinh hãi.bg-ssp-{height:px}
Phùng Giai Di và Hoài Lam đều có vẻ nghiêm nghị, chắn trước Ngải Lâm và bé Tĩnh An không có tu vi.
Sau khi đánh trọng thương anh em nhà họ Tống, lão già áo xám cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Phùng Tiểu Uyển: “Cô nhóc, sao rồi? Đã đồng ý nói cho tôi biết rốt cuộc đan dược này có phải do cô luyện chế không chưa?”
Mắt Phùng Tiểu Uyển đỏ hoe, cô ta tức giận nhìn chằm chằm vào lão già áo xám: “Ông quá đáng rồi! Đan dược này có do tôi luyện chế không thì liên quan gì tới ông chứ? Ông dựa vào đâu để đánh người?”
Lão già áo xám hừ lạnh: “Chỉ là sâu kiến của giới thế tục, đừng nói là đánh, cho dù tôi giết các người, ai làm gì được tôi? Cho cô mười giây cuối cùng để suy nghĩ, nếu vẫn không nói cho tôi biết đan dược này có phải do cô luyện chế không, tôi không thể làm gì khác ngoài việc giết hết mọi người ở đây đâu!”
Trong lúc nhất thời, áp lực khổng lồ bao trùm cả dinh thự Vân Phong.
Đám người trong phòng khách đều cảm nhận được áp lực khổng lồ, không sao thở nổi.
Bé Tĩnh An cũng òa khóc, cho dù Ngải Lâm dỗ kiểu gì cũng không nín.
Phùng Tiểu Uyển vô cùng lo lắng, cô ta biết rõ nếu chuyện cô ta là luyện đan sư lộ ra thì sẽ mang lại phiền phức lớn đến mức nào, nhưng nếu không nói, liệu lão già áo xám có giết hết mọi người không?
“Hết giờ rồi, cô nghĩ kỹ chưa?”
Mười giây ngắn ngủi nhanh chóng trôi đi, lão già áo xám chợt nói.