Chương 3632 Lệ Trần bò dậy, lau vết máu ở khóe miệng, nhìn thoáng qua Mã Siêu rồi lập tức quát lớn. Người khác không biết cơ thể Mã Siêu đã xảy ra chuyện gì, nhưng lão thì biết rõ. Vì Mã Siêu trở nên như vậy là do đã chọn con đường mà Lệ Trần đưa ra. Nghe thấy Lệ Trần nói thế, đám người mới hoàn hồn, vội rời khỏi Ma Tông. Thực lực của Dương Chấn và Mã Siêu có thể sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, đó không phải người mà những cao thủ dưới Thiên Cảnh như họ có tư cách chống lại. Bách Lý Kinh Vân và Lệ Trần đứng cạnh nhau, trên mặt Bách Lý Kinh Vân tràn ngập vẻ kinh hãi, ông ta nhìn về phía Lệ Trần: “Rốt cuộc Mã Siêu đã gặp phải chuyện gì? Tại sao cậu ta lại nhận được sức mạnh lớn như thế? Tôi có cảm giác sức mạnh trong người cậu ta cũng không thuộc về cậu ta!” Lệ Trần chăm chú nhìn Bách Lý Kinh Vân, trầm giọng nói: “Cậu không nên hỏi nhiều thì hơn”. Tình trạng của Mã Siêu liên quan đến một bí mật có ảnh hưởng rất lớn, một khi người ngoài biết, chắc chắn Mã Siêu sẽ gặp nguy hiểm. Bách Lý Kinh Vân không hỏi gì nữa, chỉ nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào hai người đang giao chiến. Bách Lý Kinh Vân không nhịn được mà khen: “Không ngờ ở thế tục thiếu thốn linh khí lại có hai cao thủ Thiên Cảnh mạnh như vậy, với thiên phú của họ, cho dù là ở Trung Giới giới Cổ Võ thì cũng là thiên tài hàng đầu”. Lệ Trần không quan tâm đến Bách Lý Kinh Vân, lúc này lão đang vô cùng lo lắng, tình trạng của Mã Siêu bây giờ rất không ổn, rõ ràng chuyện kia chưa thành công, một khi thất bại, chắc chắn Mã Siêu sẽ phải đối mặt với cái chết. Dương Chấn chỉ ngăn cản chứ không ra tay với Mã Siêu. Càng đánh, anh càng kinh hãi. Trên người Mã Siêu tản ra khí thế vô cùng đáng sợ, ẩn chứa hơi nóng khủng khiếp, dường như nhiệt độ ở Ma Tông cũng tăng mấy độ vì hơi nóng từ người Mã Siêu. Nhưng khi nghĩ đến con đường do Mã Siêu lựa chọn mà Lệ Trần đã nói cho anh biết trên đường quay về, anh lại thấy bình thường trở lại. “Nếu tiếp tục, chắc chắn Dương Chấn sẽ chết!” Bách Lý Kinh Vân đang quan sát trận chiến không nhịn được mà nói: “Phải nghĩ cách ngăn cản Mã Siêu, rõ ràng cậu ta đã hoàn toàn mất lý trí, hơn nữa sức chiến đấu lại mạnh kinh người, nếu tiếp tục, cho dù Dương Chấn không chết thì cũng sẽ bị thương nặng, thậm chí còn ảnh hưởng tới nền tảng võ thuật nữa”. Bách Lý Kinh Vân vô cùng tán thưởng Dương Chấn, đương nhiên sẽ không hy vọng Dương Chấn mất đi võ thuật trong trận chiến này. Lệ Trần lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Không có cách nào để ngăn cản Mã Siêu đâu, giờ chỉ mình thằng bé có thể cứu nó thôi”. Bách Lý Kinh Vân kinh ngạc nhìn Lệ Trần, thấy Lệ Trần không muốn nhiều lời thì không hỏi nữa. Dương Chấn nói lớn: “Mã Siêu, cố chịu đi! Cậu phải kiên trì! Hãy nghĩ đến vợ cậu, con cậu, nghĩ đến người mẹ vẫn đang bị nhốt ở gia tộc Bách Lý của cậu, nếu cậu chết, họ phải làm thế nào? Cố chịu cho tôi!” Lời anh nói như một làn sóng năng lượng, ập đến chỗ Mã Siêu.