Chương 3648 Trước đó khi Ma Tông gặp nguy hiểm, Bùi Thiên Âm đã liều mạng trợ giúp, rõ ràng vẫn quan tâm đến lão. Lệ Trần nhanh chóng rũ bỏ những suy nghĩ trong lòng, nói: “Thiên Âm, chúng tôi đến tìm Tuyết Nữ”. Bùi Thiên Âm nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tuyết Nữ là người mà các người muốn là gặp được à? Nơi này là Thánh Cung, không chào đón người của Ma Tông, các người cút đi!” Lệ Trần cảm thấy bất đắc dĩ, lão cũng hiểu bây giờ, có lẽ chỉ còn cách đạt được vật cực lạnh từ Tuyết Nữ thì mới trấn áp được hạch tâm long mạch trong người Mã Siêu. Lão vội nói: “Thiên Âm, chúng tôi tìm Tuyết Nữ vì chuyện rất quan trọng, mong bà đừng ngăn cản”. “Cút!” Bùi Thiên Âm không hề khách sáo, quát lên với Lệ Trần. Dương Chấn lập tức nhíu mày, tình hình của Mã Siêu bây giờ rất nguy kịch, có thể nói chỉ kéo dài một giây thôi là nguy hiểm cũng tăng thêm một phần. Họ chỉ tới tìm Tần Y mà cũng bị ngăn cản. Lệ Trần cũng hiểu tính Bùi Thiên Âm, lão trầm giọng nói: “Thiên Âm, xin lỗi!” Sau khi lão dứt lời, lĩnh vực mạnh mẽ lập tức lan ra từ người lão, bao phủ lấy các cao thủ Thánh Cung do Bùi Thiên Âm dẫn đầu. Bùi Thiên Âm lập tức biến sắc, tức giận nói: “Lệ Trần! Ông định làm gì?” Lúc này Lệ Trần mới nói với Dương Chấn: “Mau đi tìm Tuyết Nữ đi!” “Vâng!” Dương Chấn không nhiều lời, hơi nhích chân, xông vào Thánh Cung. “Láo xược!” Bùi Thiên Âm lập tức nổi giận, quát lớn, lao tới chỗ Dương Chấn. Nhưng bà ta vừa di chuyển thì đã bị Lệ Trần chắn đường. Bùi Thiên Âm vô cùng giận dữ, ánh mắt như bốc lửa, bà ta quát: “Lệ Trần, ông biết mình đang làm gì không?” Trên mặt Lệ Trần tràn ngập vẻ áy náy, lão nói với vẻ chân thành: “Thiên Âm, tôi biết bà hận tôi, tôi làm thế này chỉ khiến bà hận tôi hơn nữa, nhưng lần này tôi cũng không còn cách nào khác, chúng tôi phải tìm được Tuyết Nữ, rất xin lỗi bà!” Bùi Thiên Âm căm giận nói: “Lệ Trần, ông tưởng Bùi Thiên Âm tôi dễ ức hiếp ư? Năm mươi năm trước, ông phụ bạc tôi, giờ ông dám dẫn người tự ý xông vào Thánh Cung của tôi à?” Lệ Trần rất đau khổ, nhưng giờ tính mạng của Mã Siêu đang trong tình trạng nghìn cân treo sợi tóc, lão không quan tâm được nhiều nữa. Thấy Lệ Trần không nói gì, Bùi Thiên Âm nói với đôi mắt đỏ hoe: “Uổng công tôi dẫn người đi giúp Ma Tông, không ngờ ông lại lấy oán trả ơn! Đã vậy thì tôi tuyên bố, kể từ hôm nay, tôi và ông không đội trời chung! Tôi sẽ đối địch với ông suốt đời!” Sau khi Bùi Thiên Âm dứt lời, khí thế mạnh mẽ bỗng bùng nổ từ người bà ta. Lệ Trần lập tức biến sắc, vội nói: “Thiên Âm, đừng!” Lúc này, Bùi Thiên Âm đang cố gắng đột phá.