Chương 3911 Còn Trần Dương thì đã run lẩy bẩy, lảo đảo ngồi bệt xuống đất. “Đây chính là chỗ dựa của ông à?” Dương Chấn lạnh lùng hỏi, tuy giọng anh không lớn nhưng lại rền vang như sấm trong đầu Trần Hải Châu, khiến ông ta choáng váng. “Sao… sao có thể chứ?” Trần Hải Châu lảo đảo lùi lại mấy bước. Ông ta không sao chấp nhận nổi việc một thanh niên đến từ thế tục lại có thực lực gi ết chết cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ chỉ bằng một đòn. Không riêng gì ông ta, các cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ khác cũng tròn mắt, nỗi sợ với Dương Chấn lan tràn trong lòng họ. Còn người của thế lực bản địa Trung Châu lại hết sức kích động sau giây phút khiếp sợ ngắn ngủi. Dương Chấn là tứ trưởng lão của hội trưởng lão, những gì anh làm đều là vì thế tục, có cao thủ trẻ như thế bảo vệ thế tục, còn ai ở Hạ Giới giới Cổ Võ dám vi phạm quy định mới nữa đây? Hà Hồng Viễn đờ đẫn, nghĩ đến những việc xảy ra ở nhà họ Hà trước đó, lão ta bỗng nhận ra mình đã bỏ lỡ vận may lớn nhất cuộc đời rồi. Trong đám đông, ở chỗ của nhà họ Cố. Cố Thái Sơ vô cùng kích động, siết chặt nắm tay, người cũng run khẽ vì kích động. Cố Tư Tư và Hạ Lâm đứng cạnh lão ta, sau khi thấy phong thái của Dương Chấn, tim hai cô gái đều đập thình thịch. Cố Tư Tư nhìn Dương Chấn bằng ánh mắt nóng rực, phấn khích nói: “Sao… sao anh ta lại mạnh đến thế? Ngay cả cao thủ của thế gia Cổ Võ cũng không là gì trong mắt anh ta”. Hạ Lâm cũng kích động: “Đây là chú thật à?” Vào lúc này, mọi người đều kinh hãi nhìn Dương Chấn, chỉ một nhát kiếm đã chém chết hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong có dùng đan dược tăng thực lực. Trước đó, việc mười lăm cao thủ của năm thế gia Cổ Võ bao vây tứ trưởng lão, sau cùng bị mình tứ trưởng lão giết sạch chỉ là lời đồn thôi. Giờ họ đã được tận mắt chứng kiến Dương Chấn giết hai cao thủ có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ chỉ bằng một nhát kiếm. Sự chấn động đến từ sâu trong linh hồn này khiến họ vô cùng kích động, ngay cả cao thủ đến từ Hạ Giới giới Cổ Võ cũng nhìn Dương Chấn bằng ánh mắt nóng hừng hực. Sau này thiên tài như thế sẽ đạt đến độ cao nào đây? “Rầm rầm rầm!” Trần Hải Châu quỳ xuống đất, dập đầu thật mạnh, chỉ chốc lát sau, trán ông ta đã đầy máu, ông ta sợ hãi cầu xin: “Tứ trưởng lão, tôi biết sai rồi, tôi và con trai tôi – Trần Dương đồng ý ở lại nhà họ Trần tại Hạ Giới giới Cổ Võ, suốt đời này cũng không bước vào thế tục nữa”. “Xin cậu cho bố con tôi một con đường sống, kiếp sau chúng tôi xin làm trâu làm ngựa để đền đáp, tôi xin cậu!” Trần Dương đã sợ đến mức người mềm nhũn, thấy bố mình dập đầu cầu xin, anh ta cũng muốn làm thế nhưng người cứ run lẩy bẩy, ngay cả sức để quỳ cũng không có, thậm chí th@n dưới anh ta còn ướt đẫm rồi. Người của thế tục đều rất kích động, người đại diện cho thế gia Cổ Võ từng hết sức vênh váo với họ lại đang quỳ trước tứ trưởng lão của thế tục họ, dập đầu xin tha.