Chương 3952 “Chẳng lẽ tiếng động phát ra từ Vương Sơn trước đó là do tứ trưởng lão gây ra à?” Một người của thế gia Cổ Võ nghiêm nghị nói. Một người Hạ Giới giới Cổ Võ khác nói: “Nếu đúng thế thật, tức là thiên kiếp bùng nổ ở đây mười ngày trước cũng do tứ trưởng lão dẫn tới ư?” “Nhưng không biết tại sao cậu ta lại bị kẹt dưới đống đổ nát ở Vương Sơn nhỉ?” Nghe thấy hai cao thủ của thế gia Cổ Võ này nói thế, đám đông càng thêm kinh hãi. Ai cũng biết thiên kiếp đã giáng xuống đây mười ngày trước mạnh đến mức nào. Tuy khi ấy họ không ở hiện trường, nhưng vẫn cảm nhận được áp lực khủng khiếp ở Vương Sơn từ xa, ngay cả thiên kiếp khi cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm cũng yếu hơn thiên kiếp kia rất nhiều. Nhưng Tề Thiên Hà đã đặt câu hỏi với đống đổ nát một lúc lâu mà vẫn không nhận được câu trả lời. “Tề Thiên Hà, ông đang làm gì thế?” Lúc này, một cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ nhìn về phía Tề Thiên Hà, nhíu mày. Một cao thủ thế gia Cổ Võ khác lạnh lùng nói: “Tề Thiên Hà, ông đang giỡn mặt với chúng tôi à? Chúng tôi đã tới đây một lúc rồi nhưng không hề phát hiện người dưới đống đổ nát”. Tuy họ kinh hãi vì Tề Thiên Hà – kẻ vô dụng tự hủy võ công đã trở thành cao thủ tuyệt thế, nhưng họ cũng không tin dưới đống đổ nát có người. Tề Thiên Hà không để ý đến đám đông mà nhìn chằm chằm vào đống đổ nát bằng ánh mắt nghiêm nghị, chợt nói: “Nếu tứ trưởng lão không trả lời, tôi sẽ xem như tứ trưởng lão đã đồng ý”. Ông ta nói rồi quay người nhìn về phía Tề Lương, bình tĩnh nói: “Đi với tôi!” Tề Lương vẫn đang chìm trong sự sợ hãi vì suýt bị Quỷ Thủ giết, nghe thấy Tề Thiên Hà nói thế, lão ta mới hoàn hồn, lập tức nhìn Quỷ Thủ với vẻ kiêng dè rồi đe dọa: “Quỷ Thủ, ông dám phản bội nhà họ Tề, một ngày nào đó, nhà họ Tề sẽ bắt ông trả giá đắt”. Lão ta nói rồi định quay người rời đi theo Tề Thiên Hà. Trong mắt Quỷ Thủ lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lão ta híp mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tề Lương nhưng không đuổi theo. Khi Tề Thiên Hà xuất hiện, tuy ông ta đã cứu Tề Lương bằng tốc độ cực nhanh nhưng ông ta vẫn chưa thể hiện thực lực thật sự của mình. Nhưng lão ta có cảm giác, thực lực của Tề Thiên Hà rất khó lường, có lẽ năm đó ông ta cũng không tự hủy võ công, hoặc sau khi tự hủy võ công, ông ta đã nhận được kỳ ngộ mới, chẳng những võ đạo hồi phục mà còn tiến bộ thêm. Lúc này. Mạnh Thiên Lan cũng không ngăn Tề Thiên Hà đưa Tề Lương đi, mà đang chú ý tới đống đổ nát của Vương Sơn. “Ầm!” Đúng lúc này, mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội. Khí thế khủng khiếp bùng nổ từ dưới đống đổ nát của Vương Sơn. “Rầm!” Sau một tiếng nổ, đất đá trên Vương Sơn bay thẳng lên trời, lập tức hóa thành bột. Cao thủ xung quanh cũng không chịu nổi khí thế này, đều bay ra xa. Những người có cảnh giới thấp thì hộc máu, bay xa, bị thương nặng.