Chương 3966 Nhưng có quá nhiều thế lực nhòm ngó nhà họ Cố, trước đó, vì nhà họ Cố đắc tội với gia tộc Cổ Võ họ Trần, các thế lực này đã chớp thời cơ để ngang nhiên đối phó với nhà họ Cố. Nhà họ Cố có thể ứng phó với một, hai thế lực, nhưng không thể chống lại bốn, năm gia tộc quyền thế. “Cố Thái Sơ!” Đúng lúc này, tiếng quát tức giận vang vọng trên bầu trời nhà họ Cố. Cố Thái Sơ lập tức biến sắc, siết chặt nắm tay, cắn răng: “Đám khốn kiếp này đúng là khinh người quá đáng!” Lão ta nói rồi áy náy nhìn Dương Chấn: “Tứ trưởng lão, cậu cứ ngồi nghỉ ở đây một lát, tôi ra ngoài xử lý mấy tên khốn kiếp kia”. Dương Chấn khẽ gật đầu, cũng không định ra mặt, bưng chén trà lên thưởng thức. Cố Thái Sơ cũng không để bụng, quay người rời đi. Khi đi ra ngoài, lão ta đã thấy cao thủ nhà họ Cố đứng đấy, đang tức giận nhìn chằm chằm vào đám người phía đối diện. Vì nhà họ Cố lụn bại nên không còn nhiều cao thủ, đối phương lại cử hơn trăm người tới, trong đó có cả cao thủ Thiên Cảnh. Còn bên nhà họ Cố thì không có cao thủ Thiên Cảnh nào, người mạnh nhất mới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, hơn nữa chỉ có một người. “Các người định làm gì?” Cố Thái Sơ bước lên trước, tức giận nhìn đám khách không mời này, hỏi. Lão già dẫn đầu nói: “Cố Thái Sơ, ba gia tộc chúng tôi tới đây chỉ vì một mục đích, đó là yêu cầu nhà họ Cố rời khỏi Trung Châu!” Cố Thái Sơ tức giận nói: “Thái Đức Hải, các người quá đáng rồi đấy? Nền tảng của nhà họ Cố ở Trung Châu, các người có tư cách gì để bắt chúng tôi rời khỏi Trung Châu?” “Ha ha!” Lúc này, một lão già khác mặc đồ truyền thống cười khẩy, nói: “Cố Thái Sơ, chúng tôi đã bảo nhà họ Cố rời khỏi Trung Châu thì các người nhất định phải đi! Ông hỏi chúng tôi dựa vào đâu à, vậy tôi sẽ nói cho ông biết, nếu ba gia tộc chúng tôi hợp sức thì có thể dễ dàng tiêu diệt nhà họ Cố!” Lão già còn lại cũng lên tiếng: “Cố Thái Sơ, giờ nhà họ Cố không còn là nhà họ Cố trong quá khứ nữa, ông không được chọn nữa rồi, hoặc ông dẫn nhà họ Cố rời khỏi Trung Châu, hoặc ba gia tộc chúng tôi sẽ hợp sức để khiến nhà họ Cố hoàn toàn biến mất khỏi Trung Châu!” Không ngờ chủ của ba gia tộc lớn lại đích thân tới đây, định hợp sức để tiêu diệt nhà họ Cố. Cố Thái Sơ tức run người, lão ta nghiến răng nghiến lợi: “Thực lực của nhà họ Cố giảm mạnh, không làm gì được các người, các người muốn nắm quyền thì cứ việc! Tại sao vẫn phải đuổi giết tới cùng như thế?” “Các người làm thế, không sợ hội trưởng lão trách tội à?” Nghe thấy Cố Thái Sơ nói thế, chủ của ba gia tộc lập tức im lặng. Khi nhắc tới hội trưởng lão, họ nghĩ ngay tới một thanh niên, mười ngày trước, Dương Chấn đã chém trời bằng một nhát kiếm, khiến thiên kiếp biến mất, thậm chí còn gây ra vòng xoáy năng lượng ở kết giới. Cảnh tượng này đã in sâu trong đầu họ. Nhưng nét mặt ba người nhanh chóng bình thường lại, Thái Đức Hải cười khẩy, nói: “Cố Thái Sơ, ông đừng hòng dọa chúng tôi bằng hội trưởng lão, hôm nay chúng tôi tới đây để tốt bụng khuyên nhà họ Cố mà thôi, còn có rời khỏi Trung Châu không thì do các người quyết định”.