Chương 4098 Lưu Khánh nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Dương Chấn, hỏi: “Cậu là ai?” Dương Chấn không trả lời đối phương mà nhìn về phía Đỗ Ngọc Sơn ở chỗ Thủ Hộ Minh. Thấy Dương Chấn nhìn mình, Đỗ Ngọc Sơn bỗng vô cùng căng thẳng, nhưng lão ta không thể hiện ra mà giả vờ bình tĩnh, nhìn lại Dương Chấn. Bị Dương Chấn ngó lơ, Lưu Khánh nhíu mày, các cao thủ Trung Giới giới Cổ Võ đi theo hắn cũng sầm mặt. Với tư cách là người của Thiên Hải Tông – thế lực hàng đầu Trung Giới giới Cổ Võ, cho dù là ở Trung Giới giới Cổ Võ, họ đi đâu cũng được người ta kính trọng, làm gì có chuyện bị coi thường thế này? Hơn nữa đây là thế tục – nơi bị họ cho là vùng đất chết. Đúng lúc Lưu Khánh sắp nổi giận, cuối cùng Dương Chấn cũng rời mắt khỏi Đỗ Ngọc Sơn, nhìn Lưu Khánh. Dương Chấn nhìn chằm chằm vào Lưu Khánh, không hề khách sáo: “Giờ thế tục đang được tôi bảo vệ, các người tới từ đâu thì cút về chỗ đó đi”. “Rầm!” Lời Dương Chấn nói lập tức chọc giận người của Trung Giới giới Cổ Võ đang có mặt. Người của thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ cũ cũng sững sờ, Dương Chấn đang một mình đối mặt với hai mươi mấy cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm mà vẫn dám khiêu khích họ như thế ư? Lúc này, một cao thủ Thiên Cảnh Tứ Phẩm sơ kỳ lạnh lùng nói: “Cậu ngông cuồng thật đấy nhỉ?” Dương Chấn chỉ nhìn đối phương, khi anh nhìn sang, người kia bỗng đờ ra, hơi lạnh xộc từ chân hắn lên đầu. Hắn có cảm giác mình đang đối mặt với người mạnh nhất Thượng Giới giới Cổ Võ, chứ không phải người thế tục. Dương Chấn chỉ nhìn đối phương giây lát rồi quay sang Lưu Khánh: “Nếu các người rời đi bây giờ, tôi có thể xem như không có chuyện gì xảy ra”. Anh chỉ đứng yên đó thôi nhưng vẫn khiến Lưu Khánh thấy vô cùng áp lực. Không riêng gì Lưu Khánh, các cao thủ Thiên Hải Tông đi cùng hắn cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ. Đây là điều mà họ chưa bao giờ trải qua ở Trung Giới giới Cổ Võ, không ngờ họ lại bị một thanh niên chưa đầy 30 tuổi uy hiếp. Lưu Khánh thoáng im lặng rồi nhìn về phía Dương Chấn: “Với thiên phú của cậu, nếu cậu gia nhập Thiên Hải Tông, chắc chắn cậu sẽ được tông chủ nhận làm đệ tử thân truyền, có khi còn trở thành thiếu tông chủ Thiên Hải Tông”. Hắn không lừa Dương Chấn, một thanh niên có thể khiến hắn cảm nhận được áp lực nặng nề, có thể thấy thiên phú của thanh niên này đáng sợ tới mức nào. Hắn là đệ tử được tông môn chú trọng bồi dưỡng, sư phụ của hắn cũng là một trưởng lão rất mạnh ở Thiên Hải Tông. Dương Chấn còn quá trẻ mà đã mạnh như thế, cho dù anh không tới Thiên Hải Tông mà đến bất cứ tông môn hàng đầu nào ở Trung Giới giới Cổ Võ, anh vẫn sẽ được bồi dưỡng như thiếu tông chủ. Đương nhiên, hắn sẽ không nói cho Dương Chấn biết những chuyện này, Dương Chấn gia nhập Thiên Hải Tông là tốt nhất. Dương Chấn chỉ cười nhạt, giới chủ Trung Giới giới Cổ Võ muốn anh trở thành giới chủ mà anh còn từ chối, thiếu tông chủ không là gì trong mắt anh. “Nếu các người rời đi bây giờ, tôi có thể xem như không có chuyện gì xảy ra”. Anh dần sầm mặt, nhắc lại câu vừa rồi. Sau khi anh dứt lời, Thiên Tử Kiếm sau lưng anh cũng reo khẽ, rung động trên lưng Dương Chấn, có thể rời vỏ bất cứ lúc nào.