CHƯƠNG : MỤC ĐÍCH ĐẾN BỮA TIỆC
Nghe Tần Nhã nói, Dương Chấn đau khổ lắc đầu: “Anh điều tra, nhưng mà cũng không tra được tin tức nào hữu dụng, có lẽ, ngay cả chính bà ấy, cũng không biết nhà mẹ đẻ của mình là ai?”
Với thân phận và địa vị của Dương Chấn bây giờ, còn không tra được thân phận của Dương Tuyết Nhạn, chuyện này thật có chút khó tin.
Tần Nhã ôm chặt Dương Chấn, an ủi: “Mặc dù mẹ không còn nữa, nhưng anh còn có em và Tiếu Tiếu, chúng ta sẽ ở bên anh cả đời.”
Trong lòng Dương Chấn cảm động, cũng ôm chặt vợ mình.
Anh cũng không nói cho Tần Nhã, Vũ Văn Bân bị người đưa đi, cũng không nói cho cô biết, Vũ Văn Bân biết một bí mật về mẹ anh.
Từ sau khi Vũ Văn Bân được lão giả mặc Đường trang cứu đi, Dương Chấn lại vô cùng bất an.
Một ông lão có thực lực ngang bằng với anh, cường giả thân phận như vậy, chỉ sợ là đặt trong hoàng tộc của Cửu Châu, cũng là cường giả thần bí bị giấu trong tối.
Với hiểu biết của anh đối với Vũ Văn Bân, mẹ của Vũ Văn Bân là người vương tộc Cửu Châu, hơn nữa chỉ là loại ở bên ngoài, trừ phi Vũ Văn Vân là người có giá trị lợi dụng rất lớn, nếu không người vương tộc, cũng không thể vì Vũ Văn Bân mà lộ ra người có cấp bậc như lão giả mặc Đường trang để cướp người trong tay anh.
Nếu như không phải là người của vương tộc, vậy là ai?
“Tiểu Nhã, anh đi về Yên Đô một chuyến.”
Dương Chấn đột nhiên nói ra.
Tần Nhã sững sờ: “Đi Yên Đô?”
Dương Chấn gật đầu: “Tập đoàn Nhạn Chấn là mẹ để lại cho anh, là tưởng niệm duy nhất trên đời này, anh định tiếp tục khuếch trương lực ảnh hưởng của tập đoàn Nhạn Chấn ở thế giới.”
“Em đi cùng anh.”
Tần Nhã lập tức nói.
Dương Chấn còn chưa kịp từ chối, đã nghe Tần Nhã nói: “Đúng lúc, em cũng có dự định khuếch trương tập đoàn Tam Hòa, lần này đi với anh, thuận tiện gặp mấy đối tác ở Yên Đô.”
Dương Chấn nghe vậy, đành phải đồng ý.
Anh đi Yên Đô, đúng là có dự định khuếch trương tập đoàn Nhạn Chấn, nhưng đây chỉ là một trong những mục đích của anh.
Quan trọng nhất là, anh muốn về gia tộc Vũ Văn, gặp người đó.
Về bất kỳ chuyện gì của mẹ, anh cũng sẽ không bỏ qua.
Ba ngày sâu, sân bay quốc tế Yên Đô, hai người nam nữ trẻ tuổi bước ra, chính là Dương Chấn và Tần Nhã từ Giang Châu đến.
“Anh Chấn!”
Hai người vừa ra khỏi sân bây, một giọng nói vô cùng cung kính đột nhiên vang lên.
Người đến là Mã Tuân, chỉ là lúc này, bên cạnh anh ta còn có một người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc vô cùng thời thượng, lúc này, người phụ nữ đang kéo cánh tay Mã Tuân.
Nhìn thấy vẻ thân mật của hai người, Dương Chấn và Tần Nhã đều kinh ngạc.
“Tiểu Nhã, đã lâu không gặp!”
Lúc này, người phụ nữ thời thường cười híp mắt nhìn Tần Nhã, rất nghịch ngợm mở mắt trừng mắt nói.
“Chị Ngải!”
Tần Nhã lúc này mới lấy lại tinh thần, lên tiếng chào hỏi trước, lại vừa cười vừa nói: “Chị Ngải, nhìn vẻ thân mật của hai người như vậy, chỉ sợ không lâu nữa, chúng ta có thể uống rượu mừng rồi?”
Ngải Lâm thoải mái nói: “Bọn chị định cuối năm nay, sẽ tổ chức hôn lễ.”
Bây giờ đã là tháng mười rồi, nói như vậy, còn không đến hai tháng nữa, Ngải Lâm và Mã Tuân sẽ kết hôn.
“Được đó! Cũng sắp kết hôn rồi, mới nói cho tôi biết tin này.”
Dương Chấn cố ý nghiêm mặt nói với Mã Tuân: “Cậu đây là có vợ quên tôi, nếu như chị Ngải không nói, cậu cũng không có ý nói cho tôi biết sao?”
Mã Tuân có chút ngại ngùng gãi gãi đầu, vội vàng nói: “Anh Chấn, em đây không phải là muốn cho anh một bất ngờ sao? Hơn nữa, đến lúc cưới Ngải Lâm, em còn định mời anh làm chứng hôn cho bọn em đó!”
“Ha Ha!”
Dương Chấn cười lớn nói: “Được, không thành vấn đề! Người chứng hôn này, tôi nắm chắc rồi!”
Đối với tin tức Mã Tuân và Ngải Lâm kết hôn, Dương Chấn cũng chỉ là hơi ngạc nhiên, nhưng mà vẫn trong dự liệu của anh.
Nhà họ Ngải vốn muốn lợi dụng hôn nhân của Ngải Lâm, bây giờ thấy được Mã Tuân lớn mạnh, cũng thấy sự khủng bố của Dương Chấn, nhà họ Ngải đã sớm muốn cho hai người kết hôn.
Nếu như không phải Ngải Lâm muốn đợi một chút, chỉ sợ hai người họ đã sớm kết hôn.
Một nhóm bốn người, rời khỏi sân bây, trực tiếp về chỗ ở.
Nửa tiếng sau, xe dừng trước một biệt thự xa hoa.
“Anh Chấn, ở đây em đã mua cho anh, anh xem có hài lòng không?”
Sau khi vào biệt thự, Mã Tuân cười hỏi.
Biệt thự hai tầng, hai tầng trên dưới, hẳn là hơn một ngàn mét vuông, phía sau biệt thự, còn có một bể bơi lộ thiên, bốn phía cũng là sông núi, là một nơi rất tốt.
Nội thất trong biệt thự cũng vô cùng hoa lệ cao quý.
Dương Chấn gật nhẹ đầu: “Rất không tệ!”
Tần Nhã cũng kinh ngạc nói: “Đây không phải chính là phục chế lại đỉnh Vân Phong của chúng ta ở Giang Châu sao?”
Mã Tuân cười hì hì, nói ra: “Anh Chấn đặt biệt dặn dò, chị dâu vô cùng thích kiến trúc bố cục của đỉnh Vân Phong, bên xây dựng biệt thự này, là cùng một chỗ với bên xây dựng đỉnh Vân Phòng, cho nên cơ bản là giống nhau.”
Nghe vậy, trong mắt Tần Nhã đầy cảm động nhìn Dương Chấn.
Cô chỉ là thuận miệng nhắc đến trước mặt Dương Chấn, rất thích bố cục của đỉnh Vân Phong, không ngờ Dương Chấn lại nhớ kỹ, thậm chí còn để Mã Tuân cố ý tìm một biệt thự cơ bản giống như vậy.
“Em cũng có chút ghen tị.”
Ngải Lâm giả vờ tức giận buông tay Mã Tuân ra, quệt miệng nói: “Em cảm thấy, anh với anh Chấn mới là vợ chồng.”
Nói xong, cô ấy cầm lấy tay Tần Nhã, cười híp mắt nói: “Tiểu Nhã, em xem quan hệ anh em của bọn họ khắng khít như vậy, để cho hai người đàn ông họ sống với nhau là được rồi, chúng ta cũng ở với nhau.”
Tần Nhã cười khanh khách nói: “Được! Được! Em cũng định như vậy.”
Dương Chấn nghe vậy, lập tức kéo Tần Nhã lại, hung dữ trừng mắt nói với Mã Tuân: “Quản vợ của cậu cho kỹ, lại dám có ý với vợ của tôi!”
Ngải Lâm cũng đang hung dữ trừng mắt nhìn Mã Tuân, như là muốn nói, anh dám quản em thử xem.
Gương mặt Mã Tuân đau khổ, nhìn Dương Chấn, lại nhìn Ngải Lâm, gương mặt khó xử.
“Phốc!”
Nhìn người đàn ông đầu gỗ của mình ngốc manh như vậy, Ngải Lâm nhịn không được cười lên.
“Ha ha..”
Mấy người cũng đều phá lên cười.
“Anh Chấn, đêm nay nhà họ Ngải tổ chức một buổi triễn lãm, đây là thư mời, ông cụ nhà tôi nhất định phải làm tôi mời anh đến tham gia.”
Sau khi nói chuyện một lúc, Ngải Lâm lấy hai tấm thiệp mời từ trong túi ra, đưa cho Dương Chấn, sau đó lại nói: “Tôi cũng chỉ là hoàn thành nhiệm vụ của ông cụ mà thôi, muốn đi hay không thì tùy ý.”
Ngải Lâm chính là thẳng thắn như vậy, nhưng cũng vì điểm này, quan hệ giữa cô ấy với Dương Chấn và Mã Tuân mới có thể tốt như vậy.
“Đi! Đương nhiên phải đi!”
Dương Chấn còn chưa mở miệng, Tần Nhã đã vội vàng đồng ý nói: “Lần này em đến, chính là vì muốn khai thác thị trường của tập đoàn Tam Hòa ở Yên Đô, triển lãm của nhà họ Ngải, nhất định sẽ có rất nhiều nhân vậy lớn? Nói không chừng có thể mượn cơ hội này, quen biết một số nhân vật lớn!”
Ngải Lâm không nói gì, liếc mắt nói: “Với thân phận địa vị của người đàn ông nhà em, người nào dám ở trước mặt anh ấy tự xưng là nhân vật lớn?”
Sau khi bốn người ăn cơm trưa xong, lại cùng nhau đi dạo trung tâm mua sắm, hai người phụ nữ không ngừng líu ríu trò chuyện, mua sắm đủ loại.
Dương Chấn và Mã Tuân đi theo sau lưng hai người, trong tay cũng xách đầy túi.
“Anh Chấn, anh đột nhiên đến Yên Đô, không phải chỉ là vì mở rộng quy mô phát triển của tập đoàn Nhạn Chấn chứ?”
Mã Tuân đột nhiên hỏi.