Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khắp nơi trong căn biệt thự đều có người, tiếng gào thét “có kẻ tập kϊƈɦ” vẫn cứ vang vọng.
Chỉ mười giây sau Dương Thanh và Mã Siêu đã đột nhập được vào bên trong.
“Tách!”
Đúng lúc này, ánh đèn trong căn biệt thự bừng sáng trở lại.
Dương Thanh vô thức nhắm mắt lại, nhưng nhanh chóng trợn trừng mắt.
Chỉ thấy bốn phía xung quanh có rất nhiều người, mà trêи sofa giữa phòng khách là một bóng hình quen thuộc đang mở to mắt, lồng ngực bị một lưỡi dao sáng loáng đâm vào.
“Tam vương tử!”
Từng tiếng hô hào vang lên, tất cả mọi người đều đằng đằng sát khí nhìn Dương Thanh và Mã Siêu.
Dương Thanh cũng ngây dại vì thi thể trêи sofa kia chính là người từng đề nghị hợp tác nhờ anh giết Tiết Nguyên Cát, Tam vương tử Tết Nguyên Bá.
“Chính mày đã giết Tam vương tử!”
Gã vệ sĩ cầm đầu căm tức nói.
“Dương Thanh giết Tam vương tử, chúng ta phải báo thù cho ông ấy!”
Gã ta bỗng nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn đầu lao về phía Dương Thanh.
“Cút!”
Mã Siêu giận dữ quát, bỗng tiến lên một bức đấm bay gã vệ sĩ đầu tiên xông lên.
Cùng lúc đó bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập, cao thủ Ảnh Vệ cũng nhao nhao xuất hiện, thoáng chốc bao vây mười mấy gã vệ sĩ ở phòng khách.
Trước khi Dương Thanh và Mã Siêu tới đây đã dặn dò đám Ảnh Vệ.
“Các anh em, Tam vương tử bị giết, dù chúng ta có thể thoát chết nhà họ Tiết cũng sẽ không tha cho chúng ta. Sao chúng ta không liều chết một trận, dù có hi sinh thì người nhà chúng ta cũng được nhà họ Tiết cho một khoản tiền lớn”.
“Anh em xông lên, trả thù cho Tam vương tử!”
Gã vệ sĩ cầm đầu rống giận, lôi ra một lưỡi dao sáng loáng xông ra ngoài.
“Giết, trả thù cho Tam vương tử!”
Mười mấy gã vệ sĩ nhà họ Tiết đồng loạt xông thẳng vào đám Ảnh Vệ. Mời đọc tiếp tại Tamlinh.com
Sắc mặt Dương Thanh cực kỳ âm trầm. Nếu bây giờ anh vẫn chưa ý thức được mình bị lừa thì đúng là đồ con lợn.
Quỷ Kiến Sầu không hề thật lòng muốn làm việc cho anh, cũng không phải muốn giúp anh cứu Tần Thanh Tâm, mà là lừa anh vào tròng.
Đây không phải nơi ở của Tiết Nguyên Cát, mà là của Tiết Nguyên Bá.
Quỷ Kiến Sầu dẫn anh tới để giết Tiết Nguyên Bá rồi đổ tội cho anh.
Vệ sĩ của Tiết Nguyên Bá chỉ có mười mấy người, đám Ảnh Vệ có năm mươi người.
Cộng thêm Mã Siêu gia nhập, cuộc chiến nhanh chóng kết thúc. Mười mấy gã vệ sĩ của Tiết Nguyên Bá đều bị giết sạch.
“Anh Thanh, tìm thấy chị dâu rồi”.
Mã Siêu bỗng lên tiếng.
“Cô ấy không sao chứ?”
Dương Thanh không hề thấy vui sướиɠ vì đã cứu được Tần Thanh Tâm, mà đang lo lắng phiền phức lớn hơn sắp kéo tới.
Mã Siêu lắc đầu: “Chị dâu không sao, chỉ đang hôn mê ở trong phòng”.
Nghe vậy, Dương Thanh mới thở phào một hơi.
“Cậu dẫn Ảnh Vệ rút đi trước, tôi sẽ đưa Tâm đi”.
Tiết Nguyên Cát giận dữ hét: “Cậu đừng nói hươu nói vượn. Em trai của tôi bị cậu giết, hiện tại chứng cứ vô cùng xác thực. Cậu có thể giải thích kiểu gì?”
“Đến cả Tam vương tử nhà họ Tiết cũng dám giết, cậu to gan thật đấy”.
“Nếu hôm nay cậu không thể giải thích rõ ràng, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của cậu”.
Không chỉ vậy, Dương Thanh còn đoán được hung thủ giết Tiết Nguyên Bá chính là Quỷ Kiến Sầu chạy vào biệt thự trước anh.
Từ đầu đến cuối anh vẫn luôn bị Tiết Nguyên Cát dắt mũi. Ngay từ khi bắt đầu anh đã rơi vào bẫy của ông ta.
Đến tận lúc này Dương Thanh mới ý thức được, mình đã xem thường Tiết Nguyên Cát rất nhiều.
Đương nhiên đây là lỗi của anh, nhưng chỉ cần liên quan tới Tần Thanh Tâm, anh đều không thể giữ được tỉnh táo.
Nếu trước đó nghe lời Mã Siêu, anh đã không bị Quỷ Kiến Sầu lừa vào tròng.
Có lẽ Quỷ Kiến Sầu dẫn anh tới đây vốn là để giết Tiết Nguyên Bá.
Tiết Nguyên Bá mỉm cười nói tiếp: “Chuyện xảy ra ở đây chỉ có người của tôi và người của cậu biết. Tôi nghĩ chắc chắn cậu sẽ không chủ động nói ra chuyện này”.
“Chỉ cần cậu chịu đi theo tôi, tôi có thể đảm bảo chuyện tối nay không liên quan gì tới cậu”.
“Lời hứa hẹn trước đó vẫn còn hiệu lực. Tôi sẽ nâng đỡ cậu trở thành Vương của Yến Đô, nắm giữ toàn bộ quyền hành ở Yến Đô”.
“Sao hả, tôi đủ thành ý chưa? Đến cả chuyện cậu giết em trai của tôi tôi cũng có thể bỏ qua”.
- ---------------------------