Chàng Rể Cực Phẩm

chương 1330: cho chúng ta suy nghĩ một lát

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một bóng người cầm đầu lạnh lùng hỏi. “Nếu chúng ta quay lưng với thiên vực Tiểu Đông, thì ông môn phía sau chúng ta nên làm thế nào đây?”, hai bóng người đi ra từ trong hư không lạnh lùng nói: “Bây giờ bọn họ đã nghi ngờ chúng ta, có đề phòng với chúng ta, nếu các người mở phòng tuyến của thiên vực Tiểu Đông ra, có lẽ chúng ta có thể chạy khỏi, nhưng đệ tử tộc nhân của chúng ta sẽ chết chắc!”

“Nếu các ông có thể mở phòng tuyến giúp chúng ta, chúng ta sẽ tự có cách đưa đệ tử tông môn ra khỏi thiên vực Tiểu Đông”, người cầm đầu chậm rãi nói, trong tay cầm một cái túi vải phát ra ánh sáng xanh.

“Thế nào?” Lại có một người không nhịn được nói: “Nếu các ông đồng ý, chúng ta sẽ cho các ông mượn túi nhân chủng này, túi nhân chủng đủ để hai người để tất cả mọi người vào trong rồi”. ! “Hơn nữa dù các ông không đồng ý, chẳng lẽ các ông cho rằng chúng ta không có cách nào đột phá phòng tuyến của các ông sao?”

“Phải biết rằng người ra tay bây giờ không có người đứng đầu bên phía chúng tôi!”

Hai bóng người nói: “Cho chúng ta suy nghĩ một lát”.

Biên giới thiên vực Tiểu Đông.

Bây giờ nơi này đã sớm không còn sôi nổi như trước, bây giờ biên giới của thiên vực Tiểu Đông cũng xuất hiện đầy pháp trận, đều là cống hiến của vô số tông môn trong thiên vực Tiểu Đông trăm năm qua, nhiều trận pháp chồng chất lên nhau như vậy, dù là Thần Vương cũng phải cẩn thận ứng phó.

Biên giới thiên vực Tiểu Đông, hai bên có mấy chục triệu tu sĩ đứng xếp hàng quanh trận pháp.

Hai bên không có tu sĩ nào tu vi thấp hơn Thiên Tiên cảnh. Đối với trận chiến này, người tu luyện dưới cảnh giới Thiên Tiên ngay cả tư cách làm con chốt thí cũng không có.

Ba ngày trước, hai thế lực lớn là nhà họ Vương và Xích Nhật Tông của thiên vực Tiểu Đông mở trận pháp ra, thả người ngoại vực vào, mau là bị người của thế lực khác phát hiện, hai bên bùng nổ huyết chiến.

Nhưng lỗ hổng mở ra, thiên vực Tiểu Đông không ai có thể chặn lỗ hổng lại, chỉ có thể chiến đầu.

Dù mấy người Lâm Thiên Lạc được săn sóc đặc biệt, chỉ đứng ở chỗ xa nhất của chiên trường, nhưng vẫn có thể cảm nhận được mùi máu tanh bay vào mũi.

Đây không phải ảo giác, vì trong tinh hải không ngừng truyền đến tiếng đánh giết, rất nhiều sinh linh đang đại chiến, máu tươi rơi xuống tràn đầy khắp nơi.

Chiến khu rộng lớn, vô số sinh linh, hoàn toàn không thể đếm được rốt cuộc có bao nhiêu, thi thể trôi nổi khắp tinh hải, phơi thây mấy nghìn dặm, đến từ những chủng tộc khác nhau.

Đây là đại chiến thuộc về người tu luyện, không giống với người bình thường, phạm vi ảnh hưởng quá lớn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio