Lão Khảm Đức không chút che giấu tức giận, những đầu mục các thế lực khác không khỏi nhìn bằng nhãn thần hạnh tai nhạc họa: xem ra phen nảy Huyết Sắc hộ vệ đoàn phải chịu xui xẻo.
Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, lão Khảm Đức cảm giác được ngày dài như năm, cả long tiết hương cũng biến vị…
Cuối cùng, có người hồi báo: "Huyết Sắc hộ vệ đoàn phía người đưa thư tới".
"Bắt kẻ đưa thư lại, sau đó mang thư đến đây!".
Á Khắc đáng thương còn đang mong chờ tiêu hai mươi bảy hắc tinh tệ sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nào ngờ bị mấy hộ vệ hung hãn bắt lấy, áp giải vào trong đại sảnh.
Lão Khảm Đức cũng không mất tính cẩn thận, sau khi xác định phong thư không có gì nguy hiểm mới mở ra nhìn, vừa nhìn sắc mặt lập tức đại biến.
Lão Khảm Đức quát hỏi Á Khắc: "Phong thư này là ai đưa cho ngươi?".
Á Khắc nhìn ra được trấn trưởng đại nhân nôn nóng, nên thành thật trả lời: "Là Khố Lợi Á đại nhân, hắn dặn dò ta, tất phải nhân lúc Ban Nạp Khắc đại nhân ly khai mới được đến đưa tin, nếu không bị Ban Nạp Khắc đại nhân phát hiện sẽ có nguy hiểm đến tính mạng. Chính Khố Lợi Á đại nhân cũng bị Ban Nạp Khắc đại nhân đánh trọng thương, mấy ngày nay một mực trốn tránh".
Lão Khảm Đức đang định nói, chợt có người xông vào cấp báo: "Trấn trưởng đại nhân! Bất hảo rồi! Lỗ Lôi sơn cốc truyền đến tin tức đột nhiên bị Huyết Sắc hộ vệ đoàn tập kích, chính là phó đoàn trưởng Ban Nạp Khắc dẫn đầu, các huynh đệ hiện tử thương rất nhiều, sắp không chịu được nữa, xin đại nhân chi viện!".
"Cái gì?" Lão Khảm Đức chấn kinh lảo đảo lui lại mấy bước, lại cảm giác được dị trạng thân thể, vội lấy ra một bình giải độc dược thủy, thở hổn hển mệnh lệnh: "Pháo Lưu, ngươi điều động quân lực đi chi viện! Lạp Khắc Tư, ngươi cầm mệnh lệnh của ta, giải trừ tất cả chức vụ của Rose, dùng tốc độ nhanh nhất bắt hắn cho ta!" Lão Khảm Đức thở dốc rồi lại nói thêm: "Robert, ngươi lập tức tổ chức nhân thủ niêm phong Huyết Sắc hộ vệ đoàn, lùng bắt các nhân viên tương quan, ngoại trừ Khố Lợi Á, nếu nhìn thấy hắn phải bảo vệ hắn về đây! Nhất định phải nhanh!" Á Khắc không ngờ phong thư này lại tạo thành biến cố lớn như vậy, không khỏi ngây ngốc. Đám người trong đại sảnh cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng, xem ra không phải xung đột phổ thông, ai cũng không dám ly khai, sợ làm lão Khảm Đức hoài nghi.
Trên thực sự, Ban Nạp Khắc kỳ thực rất vô tội. Khi hắn chạy đến cứ điểm, vốn là cứ điểm tụ tập của đoàn thì lại không thấy ai, chủ lực lưu thủ không thấy một ai cả! Phải biết, khi hắn đi phủ trưởng trấn, từng đặc biệt căn dặn đoàn viên không được đi đâu, tùy thời chờ đợi mệnh lệnh.
Hiện tại cứ điểm lớn như vậy lại không có một ai, còn tràn ngập hương vị kỳ quái nồng nặc, bỗng hắn cảm thấy mê muội, cảnh vật trước mắt trở nên mờ ảo.
Ban Nạp Khắc lắc lắc đầu, nhìn thấy một bóng người, định thần nhìn lại, hóa ra là Joseph, liền vội vàng thi lễ: "Joseph đại nhân!".
"Ban Nạp Khắc, nhiệm vụ lần này của ngươi phi thường trọng yếu, ta giúp ngươi được đến vị trí phó đoàn trưởng, Lưu Lệ cùng Cách Tư có thể hiệp trợ ngươi. Đoàn trưởng là tên Snos thuộc phe Kanita, Snos là ma pháp cùng vũ kỹ kiêm tu, thực lực đã đạt tới ma vương cấp, ngươi không nên xung đột với hắn, mọi chuyện lấy nhẫn nại làm chủ. Trọng yếu nhất là khống chế thông đạo hướng tây của Ám Nguyệt thành".
"Đã rõ thưa đại nhân" Ban Nạp Khắc đang lắng nghe Joseph phân phó, đột nhiên tỉnh lại: đây không phải là chuyện xảy ra khi còn ở Xích U lãnh địa sao? Hiện tại hắn ở Lai Á trấn cơ mà?
"Oành!" Ma hỏa trên người Ban Nạp Khắc thiêu đốt mãnh liệt, mê muội ở não bộ dần tan biến.
Trước mắt lại khôi phục thành cứ điểm của Huyết Sắc Hộ Vệ đoàn.
Là ảo ảnh! Ban Nạp Khắc liên tưởng đến mùi hương kỳ quái ban đầu, lập tức có phản ứng: huyễn ma quả thực! Trong cứ điểm không ngờ bôi đầy dịch quả huyễn ma quả, như vậy cần bao nhiêu quả đây! Tiêu tiền lớn như vậy, khẳng định có vấn đề!
Ban Nạp Khắc ngưng tụ lực lượng, ma hỏa chưng sạch sẽ dịch quả, đương nhiên, dù cho không chưng đi, một tiếng sau nó cũng sẽ bay hơi hết. Hương vị dần tan biến, thay vào đó là mùi máu tanh nhàn nhạt. Nguồn:
Trong tay Ban Nạp Khắc bỗng thêm một thanh trường đao, hắn cẩn thận đi về phía mùi máu, đá văng cửa gian phòng, liền thấy một thi thể đã bị chém thành mấy mảnh.
Khố Lợi Á! Khố Lợi Á mới về Lai Á trấn chưa được bao lâu, không ngờ bị giết!
Tuy Khố Lợi Á là phe Kanita, nhưng dù sao cũng là thành viên đoàn, mà chết ở cứ điểm, hắn tuyệt không thoát được trách nhiệm, Kanita nhất định sẽ nắm lấy chuyện này làm khó.
Khố Lợi Á không phải là quay về Tây Lang sơn sao? Sao lại đã trở về? Mà lại còn bị giết ở cứ điểm nữa?
Vừa rồi, chẳng phải đoàn viên báo cáo Khố Lợi Á trở về cứ điểm rồi sao? Làm sao đã chết rồi? Từ vết máu có thể phán đoán ra tựa hồ mới chết, nhưng từ nhãn thần tan vỡ thì rõ ràng đã chết được một thời gian, Ban Nạp Khắc có chút kỳ quái không thể hiểu nổi.
Hung thủ là ai? Liệu có liên quan đến phòng vệ đội không? Đây là khiêu khích? Hay là âm mưu? Còn có huyễn ma quả thực nữa, vì sao lại ở đây?
Ban Nạp Khắc thử liên hệ với Lưu Lệ, Cách Tư ở Tây Lang sơn, nhưng không biết vì sao đều là không thể liên hệ.
Ngay khi hắn nghi hoặc khó hiểu, đột nhiên nghe thấy âm thanh, vừa đi ra nhìn, chỉ thấy hai đoàn viên gây sự đầy người là vết máu chạy về.
"Ban Nạp Khắc đại nhân!" Hai đoàn viên này vừa thấy Ban Nạp Khắc, vội vàng cầu cứu: "Không biết vào sao, toàn trấn đều lùng bắt Huyết Sắc Hộ Vệ đoàn, chính là Robert thân tín của trấn trưởng dẫn đội, mấy huynh đệ của chúng ta đã bị bắt!".
"Ngươi nói cái gì?" Ban Nạp Khắc còn tưởng bản thân nghe lầm, vừa rồi hắn còn uống rượu chúc thọ lão, sao hiện giờ đã thành đối tượng bị lùng bắt rồi?
"Đến cùng đã phát sinh chuyện gì?" Ban Nạp Khắc vốn tự nhận bình tĩnh hơn người cũng nhịn không được rống giận một tiếng.
Ban Nạp Khắc cũng không biết, ngay khi hắn vừa đi vào phủ trưởng trấn, "Khố Lợi Á" chờ đợi đã lâu liền tiến vào cứ điểm. Đầu tiên là phân kế một nhóm người mai phục ở lữ điếm bắt gian, sau đó một mình vào phòng nghỉ ngơi, chỉ gọi một đoàn viên đưa thức ăn vào phòng.
Đoàn viên kia sau khi đưa thức ăn cho Khố Lợi Á, liền lấy lý do đi báo cáo với Ban Nạp Khắc, ly khai cứ điểm.
Ngay sau đó, phó đoàn trưởng "Ban Nạp Khắc" trở về, tiến vào trong phòng, đoàn viên ngoài cửa chỉ nghe thấy thanh âm tranh cãi kịch liệt, thậm chí còn có tiếng đồ vật rợi.
Một lát sau, "Ban Nạp Khắc" gương mặt âm trầm đi ra, trên người còn có vết máu, đoàn viên trong cứ điểm đều đoán được phát sinh chuyện gì, cũng minh bạch là tranh đấu giữa hai hệ phái, nhưng công nhiên đánh chết người như vậy còn là lần đầu tiên thấy, nhất thời không ai dám nói gì.
"Các huynh đệ, nói cho mọi người biết hai tin tức, tin đầu tiên là tin tốt, ta nhận được mệnh lệnh của cấp trên, lệnh chúng ta lập tức tiến công Lỗ Lôi sơn cốc, lấy đồ vật bên trong, chỉ cần lấy được thứ này, chúng ta có thể trở về Xích U lãnh địa. Tin thứ hai là tin xấu, vừa rồi Khố Lợi Á dám kháng mệnh, còn định đánh lén ta, kết quả là chết trên tay ta. Việc này ta hoàn toàn chịu trách nhiệm. Ta chỉ hỏi mọi người một câu, có muốn trở về không?".
"Có!" Đám đoàn viên cùng rống lên, đoàn trưởng Snos vắng mặt, sự vụ đoàn tự nhiên do phó đoàn trưởng định đoạt. Huống hồ những người này ở lại thôn trấn này đến nhàm chán rồi, lại bị quản nghiêm, không thể rời đi, cứ cách năm lại phải đến Tây Lang sơn chịu khổ, hiện tại vừa nghe có thể quay về Xích U lãnh địa, không khỏi đại hỉ, có vài kẻ còn cảm thấy phẫn hận, đáng đời đối với vị Khố Lợi Á bị đánh chết kia.
"Vậy tốt rồi! Chúng ta hiện tại cầm lấy vũ khí, chỉnh đốn tranh bị, lập tức tiến đánh Lỗ Lôi sơn cốc, chỉ cần lấy được đồ vật, lập tức rút lui, bên trên sẽ có tiếp ứng cho chúng ta, hành động lần này chỉ có thể thành công, không thể thất bại!".
Đám đoàn viên dồn dập hưởng ứng, dưới Ban Nạp Khắc chỉ huy, Huyết Sắc hộ vệ đoàn lập tức tiến về hướng tây trấn, liền phòng vệ đội ven đường cũng không dám ngăn lại, chỉ vội báo cáo với Rose.
Huyết Sắc hộ vệ đoàn một đường đi nhanh, vừa đến Lỗ Lôi sơn cốc đã triển khai công kích mãnh liệt, Trần Duệ cũng chỉ huy đã nghiền. Chẳng qua do là tay mới, sai lầm không ít, dù sao cũng là thiệt hại "đạo tặc" đoàn, coi như là thực tập miễn phí.
Tuy lực lượng phòng bị Lỗ Lôi sơn cốc được tăng cường, nhưng Huyết Sắc hộ vệ đoàn là tinh anh của Xích U lãnh địa, nhân số lại chiếm ưu thế, mỗi người đều là hạng người vong mạng, hung hãn vô bì, sau khi trả ra thương vong nhất định, cuối cùng công phá được phòng tuyến.
"Các ngươi canh bên ngoài, không cho bất cứ ai tiếp cận!" Trần Duệ ngụy trang thành Ban Nạp Khắc phân phó một câu rồi đi tới gốc cây ở trung ương.
Đây hẳn là cây ma lưu Na Lệ Y nói đây, Trần Duệ xem xét gốc cây cao chừng thân người này, lá cây lam sắc, bên trên là mười quả hoàng sắc, ước chừng quả quất, phát ra huỳnh quang nhàn nhạt. Không biết vì sao, Trần Duệ lại cảm giác được ma lưu quả phát ra khí tức nhàn nhạt rất quen thuộc.