Alice không ngờ Sergei lại hèn hạ như vậy, hắn muốn Trần Duệ xấu hổ trước mặt mọi người, trong lòng nàng cực kỳ giận dữ, nắm tay siết chặc lại.
Nhìn bộ dạng lo lắng của tiểu la lỵ, nhớ lại ban nãy nàng không chỉ kiên nhẫn dạy hắn từng chút từng một rồi còn không chút do dự lên tiếng bênh vực hắn, ánh mắt Trần Duệ loé lên vẻ kiên định nắm lấy tay tiểu la lỵ, hắn vừa định lên tiếng thì nghe thấy một giọng nói lãnh đạm vang lên.
"Alice mấy ngày nay sức khoẻ không tốt, nếu muốn xem vũ điệu cung đình thật sự thì để ta".
Giọng nói lạnh lùng lãnh đạm này còn ẩn chứa một cỗ lực lượng nhanh chóng lấn áp đi tiếng cười đầy kiêu ngạo của Sergei, không ngờ lại là Zya, hết thảy mọi người đều lắp bắp lộ vẻ kinh hãi, không ai ngờ lúc này trưởng công chúa điện hạ lại tự mình hạ tràng.
Nếu đây chỉ là chuyện của Trần Duệ thì Zya sẽ không lên tiếng đâu, nhưng cả Alice cũng bị liên luỵ đến, thân là tỷ tỷ, Zya làm sao có thể tiếp tục im lặng nữa.
Bên cạnh Sergei còn có Isabella, vả lại đây còn đang trong vũ hội nên hắn cũng không chút sợ hãi nói: "Nhưng mà vừa rồi trị an quan vừa mới nói...".
"Đã là khiêu vũ hai người thì ta và trị an quan sẽ cùng nhảy" Zya nhìn bộ dạng Isabella trên mặt rành rành vẻ chuẩn bị xem kịch vui ánh mặt lại càng lạnh lùng hơn.
Đám người lão Gauss cùng lão Ford nhất thời lộ ra vẻ lo âu, chuyện này nếu chỉ liên quan đến tiểu công chúa thì không sao, giờ trưởng công chúa xuất hiện kết thúc mọi chuyện, nếu chẳng may thất bại thì thật sự bẽ mặt trước đám người đế đô này.
Trần Duệ chưa bao giờ dám nghĩ đến sẽ có một ngày hắn cùng Zya khiêu vũ trước những ánh nhìn chằm chằm kinh ngạc của tất cả mọi người, hắn ngỡ ngàng chậm rãi đi về phía mỹ nữ băng lãnh, trong lòng hồi hộp không yên, lúc này trong tai chợt vang lên giọng nói rất nhỏ của Zya: "Một chút cứ thả lỏng tâm trạng, đừng kháng cự lực lượng của ta".
Trần Duệ giật mình, hoá ra Zya định vận dụng lực lượng cấp đại ma vương của mình khống chế cơ thể hắn. Tuy nhiên nếu làm như vậy khó tránh khỏi động tác cứng nhắc, nhưng nếu so chuyện này với việc bị mất mặt thì tốt hơn nhiều, đây cũng là một biện pháp khá tốt. Mà nếu làm vậy thì không thể đáp trả lại một cách xứng đáng cho tên chết tiệt ngôn ngữ độc ác kia.
Kỳ thật ngay khi Alice bị Sergei châm chộc, trong lòng hắn đã có đối sách.
Trần Duệ suy nghĩ một chút bỗng nhiên lớn tiếng nói: "Các vị, ta không khách khí nói thẳng câu này, vũ điệu cung đình hiện giờ quá mức câu nệ phức tạp, tỷ như vừa rồi động tác của Sergei tướng quân quá mức giả tạo, thực tế chẳng khác nào vũ nhục bạn nhãy xinh đẹp kia của hắn."
Câu nói này đột nhiên trở thành lời khen dành tặng Isabella, khiến nàng nở nụ cười càng thêm động lòng người, nhưng trong lòng lại âm thầm nghĩ, trị quan quan này quả thật không đơn giản, xem ra lúc trước ngắt lời ở phòng nghị sự cũng không phải là ngẫu nhiên. Chẳng qua, kĩ thuật khiêu vũ của hắn quá tệ, hắn định dùng cách gì đối phó đây?
"Vũ điệu cung đình thật sự không phải chỉ trang trọng thanh lịch mà còn phải toát lên vẻ hoa lệ và đầy sinh lực." Trần Duệ nhìn thoáng qua Sergei cười lạnh nói: "Vừa rồi ta có một cái ước định với Sergei tướng quân, nếu ta có thể diễn ra một điệu múa cung đình chân chính thì hắn sẽ triển lãm cho chúng ta thấy thế nào mới là phong cách hào phóng của người đế đô, cởi sạch quần áo từ đây đi ra ngoài."
Lời hắn vừa dứt xung quanh liền dấy lên một trận ồn ào, không ít nữ tử đưa mắt nhìn thân hình khoẻ đẹp của Sergei, hận không thể lập tức được thấy một màn này.
"Nếu Sergei tướng quân không muốn thừa nhận cá cược này thì thật đáng tiếc, ta chỉ có thể che dấu thực lực mình thôi."
"Muốn dùng quỷ kế này để trốn tránh sao?" Sergei giận dữ quát: "Được! Chỉ cần ngươi làm được ta sẽ cởi sạch quần áo từ đây đi ra ngoài!"
Trần Duệ quay sang thì thầm với Alice một câu, tiểu la lỵ do dự chốc lát, nhìn hắn với ánh mắt cổ vũ, rồi đi đến đứng phía trước dàn nhạc, chuẩn bị xem hắn biểu diễn.
Trần Duệ đi đến trước mặt Zya làm ra một tư thế xin mời, Zya nhìn hắn một cái thật sâu, nhẹ nhàng đưa tay lên đáp lại. Trong nháy mắt vừa tiếp xúc, trong lòng hai người không hẹn mà cùng run lên. Chỉ có mấy đầu ngón tay chạm vào nhau nhưng từng luồng điện không ngừng chảy vào lòng đối phương.
Trần Duệ hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói: "Trưởng công chúa, người có tin ta không?"
Ánh mắt Zya sinh ra một tia mông lung, tựa như nhớ đến lúc bổ nhiệm nam nhân này làm ký sự quan, trong lòng cũng trở nên mông lùng theo, vô ý nói: "Có."
Sau câu nói này, nguyên bản tay hai người chỉ là đặt lên nhau bỗng nhiên biến đổi, lúc này Trần Duệ đã hoàn toàn nắm lấy tay Zya, hắn chợt thấy tay nàng hết sức mịn màng chứ không phải lạnh lùng như hắn tưởng.
Những người đứng xem lúc nãy nói là kinh ngạc thì lúc này phải gọi là kinh hãi: Vị tân trị an quan này có thể nói không có bãn lãnh nhưng về phần can đảm, có thể nói là thiên hạ đệ nhất a, đến cả nắm tay trưởng công chúa điện hạ hắn cũng dám!
Zya là lần đầu tiên bị nam nhân nắm tay, theo bản năng chợt run lên, nhưng lập tức đè ép xuống, sự tức giận pha trộn với một cảm giác kỳ diệu, nhịp tim cũng không tự chủ đập nhanh lên.
Chuyện khiến mọi người bất ngờ còn nằm ở phía sau, người này không chỉ nắm tay trưởng công chúa mà còn áp sát vào nàng, tay phải còn choàng qua bả vai! U linh uy vũ quá cường đại, hắn không muốn sống nữa rồi! Mọi người nhất thời trong lòng đều hiện ra cái suy nghĩ này, ngay cả trị an quan cũ, Alan, cũng không ngoại lệ, giữa sân nhất thời lặng ngắt như tờ.
Lúc nãy chỉ là nắm tay Zya còn nhịn, nhưng giờ sau hành động này hàn ý trong mắt nàng đại thịnh: ngang nhiên dám làm trò trước mặt nhiều người như vậy...
Ngay khi nàng sắp phát tác thì chợt nghe giọng Trần Duệ truyền đến: "Đứng thẳng, hai chân khép lại, ưỡn ngực cong eo hóp bụng vào, hai đầu gối thả lòng... tay phải nắm tay trái ta, tai trái đặt lên vai phải của ta, lòng bàn tay bóp chặt nhẹ vào..."
Zya dù sao cũng là cô gái bình thường nên nàng cũng cực kỳ thích nhãy múa, vừa nghe hắn nói liền biết đây là một loại kỹ thuật nhãy, chợt nhớ lại lời ban nãy của hắn liền cố gắng nén giận chăm chú nghe Trần Duệ giảng dạy những động tác chính.
Những người bên ngoài cược là Trần Duệ không thể sống sót quá mười giây nữa nhưng thật bất ngờ Zya lại phối hợp đưa tay lên vai Trần Duệ đáp lại, cơ thể cũng áp sát vào, tư thế của hai người lúc này có thể nói là phi thường thân mật.
Trưởng công chúa, mỹ nữ băng lãnh này từ khi nào trở thành bộ dạng này vậy? Không phải trúng độc của nam nhân chết tiệt kia chứ?
Ảo giác, nhất định đây là ảo giác! Ngay cả Alice cũng mở to hai mắt nhìn chằm chằm hai người, nàng thấy ánh mắt của Trần Duệ bèn ra lệnh đoàn nhạc bắt đầu diễn tấu.
Dạ ma chi vũ khúc.
Thủ khúc này rất dài, hơn nữa tiết tấu chậm chạp nên muốn khiêu vũ cần yêu cầu rất cao, cũng vì vậy mà gây nên khó khăn rất lớn, trong sàn nhảy, hai người trong tư thế "thân mật" bắt đầu chuyển động, quả nhiên là khiêu vũ, một loại song vũ trước nay từng thấy qua. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Hai người ban đầu có chút không lưu loát nhưng không lâu sau bắt liền nhanh chóng hoà hợp, Zya có nhiều kinh nghiệm nên qua vài bước dẫn đường của Trần Duệ liền nhanh chóng nắm bắt được tiết tấu lẫn từng động tác cơ bản. Động tác của nàng lấy nhịp chân là chính, còn về phương diện xoay tròn là nhiệm vụ của Trần Duệ.
Càng khiêu vũ tinh thần Zya càng lúc càng thả lỏng, dần dần hoàn toàn hoà nhập vào vũ khúc, đã rất lâu rồi cảm giác này chưa từng trở lại với nàng, động tác hiển nhiên tuyệt đẹp vô cùng.
Trần Duệ lúc trước từng là thầy dạy khiêu vũ ở trường đại học, khi đó mục đích của hắn đơn giản chỉ là tiếp cận những "cô nàng" đam mê khiêu vũ, cuối cùng hắn lại cứ thế mà xuyên không đến đây. Giờ tình cảnh này không khỏi khiến hắn nhớ lại quá khứ, chẳng qua bạn nhảy của hắn đổi thành một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành mà thôi, nghĩ đến mình cùng nữ tử này như có như không một tia cảm giác liền không tự chủ được mà tim càng lúc đập càng nhanh.
Hai người từng động tác đều hết sức dịu dàng và hoàn mỹ, dù là nghiêng người, xoay người hay xoay tròn đều cực kỳ linh hoạt và duyên dáng. Những người ở đây đa số đều xuất thân quý tộc, từ nhỏ đã được học tập lễ nghi và khiêu vũ, có thể nói đều là người trong nghề, thế nên dần dần đều bị loại song vũ mới mẻ đầy mị lực này hấp dẫn. Đôi mắt to tròn của Alice chớp chớp, vừa hưng phấn lại vừa hâm mộ, chỉ có Sergei là sắc mặt càng lúc càng khó coi. Khúc nhạc vừa kết thúc, mọi người gần như cùng lúc đứng dậy vỗ tay nhiệt liệt, trong lòng còn dâng lên một loại cảm giác mãn nguyện.
Còn Trần Duệ, thật ra hắn cũng muốn cái cảm giác kỳ diệu này tồn tại lâu thêm một chút nhưng Zya đã buông tay rồi bước ra xa, sau đó lập tức trở lại dáng vẻ băng lãnh thường ngày nên hắn cũng nhanh chóng dẹp đi cái ý nghĩ kia.
"Trần Duệ các hạ, màn biểu diễn vừa rồi thật sự là rất tuyệt vời." Isabella vừa đi đến liền nói một câu tán thưởng tự đáy lòng: "Có thể cho ta biết đây là dạng khiêu vũ gì không?"
Trần Duệ lần đầu tiên tiếp xúc gần với Isabella như thế, cảm thấy từ người nàng phát ra một mùi hương mang theo một chút nóng bỏng, không khỏi có chút kích thích. Mỹ nhân này thành thục hơn người, từng động tác đều không có gì đặc biệt nhưng lại hết sức động lòng.
Xem ra chín phần nàng ta nhất định có một kỹ năng đặc biệt: nội mỵ. Nếu nói nàng là một quả táo chín mộng thì Cơ Á bất quá chỉ có thể xem như là một quả táo xanh chưa chín mà thôi.
Đương nhiên quả táo chín mọng này không phải muốn cắn là cắn, không cần nói đến thực lực đại ma vương đỉnh phong, riêng cái danh phận mạn đà la phu nhân đã đủ rồi.
"Phu nhân hẳn biết ta là một nhân loại." Trần Duệ lễ phép cười nói: "Cái này ở thế giới loài người chúng ta gọi là điệu Valse".
Valse ban đầu từng bị xem là một loại khiêu vũ phóng đãng, sau một quá trình gian nan vất vả mới có thể trở thành điệu múa cung đình, bất quá ở đây là ma giới, cũng không có quá nhiều ước thúc gông cùm, hiển nhiên dễ dàng được mọi người đón nhận hơn.
"Valse, tên rất dễ nghe, Trần Duệ các hạ nếu tinh thông loại khiêu vũ này hiển nhiên ở thế giới loài người cũng là một quý tộc, lúc trước tại sao còn làm bộ như không biết lễ nghi" Isabella từng lời nói như vạch lá tìm sâu, "Bất quá ta rất muốn học loại tân vũ này, không biết các hạ có thể dạy ta không?".
"Ta vô cùng vinh hạnh được làm điều đó, nhưng ta nghĩ, trước tiên nên thưởng thức vóc dáng của Sergei tướng quân đã" Trần Duệ mỉm cười nhưng ánh mắt chuyển sang người Sergei vẻ mặt đang tái xanh, "Sergei tướng quân, ta đã hoàn thành mong muốn của ngươi rồi, đến cả Isabella phu nhân cũng muốn ta dạy nàng điệu múa này. Ta nghĩ... giờ đến lượt tướng quân này triển lãm vóc dáng của mình đi."
Isabella thấy Trần Duệ không bị vẻ đẹp của mình mê hoặc ngược lại lấy lời của nàng ra mà bức bách Sergei, ánh mắt càng sáng thêm.
Giữa sân không ít nữ nhân nhìn chằm chằm vào Sergei, nhất là một vài phu nhân có hứng thú với hắn, ánh mắt càng thêm soi mói như hổ đói nhìn mồi, cho dù là Sergei cũng khó tránh khỏi cảm giác rợn người, lông tóc dựng đứng.
Nếu ánh mắt có thể giết người thì Trần Duệ lúc này đã thành than tổ ong rồi, đáng tiếc, Sergei không phải là những vương tộc mộng yểm chi đồng hoặc Tà Vương chi nhãn, chỉ có thể dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm tên trị an quan chết tiệt ấy, hận không thể xé hắn thành từng mảnh vụn.
"Chẳng lẽ tin đồn kia là thật... gia tộc Andrews có truyền thống nuốt lời...?" Trần Duệ giống như không nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của Sergei còn làm ra vẻ kinh ngạc nói thêm một câu: "Không, nhất định là không phải! Ta tin tưởng nhân phẩm Sergei tướng quân!"
Câu nói trên thực tế ám chỉ đến việc gia tộc Andrews phản bội Cách Lâm thái tử quay đầu sang ủng hộ Hắc Diệu thân vương, sau đó lại kèm một câu "tin tưởng" kia ép Sergei rơi vào tuyệt lộ.
Sergei nghiến răng, nhưng cuối cùng vẫn phải nhận thua, sau đó liền phát lực, lễ phục trên người căng ra rồi trong ánh nhìn soi mói của mọi người, roẹt một tiếng rách ra làm hai.
Zya đã sớm đi đến bên cạnh Alice bịt kín mắt nàng.
Tỷ tỷ thật nhiều chuyện, người ta thèm nhìn cái tên chết tiệt kia đâu, trừ phi, người cỡi quần áo là... Tiểu la lỵ nghĩ đến đây bỗng nhiên hai má đỏ bừng.
Y phục của Sergei vừa bị xé rách rơi xuống đất thì hắn đã biến đi không thấy bóng dáng, nháy mắt hắn đã đi đến cửa rồi, xem ra thực lực mạnh cũng có lợi, tốc độ cũng thật nhanh a.
Đâu ngờ sau lưng lại vang lên giọng nói ghê tởm: "Tướng quân! Sao ngươi cởi cả quần dài thế kia? Chúng ta chỉ cược y phục thôi mà!"
Sergei ban nãy còn có thể ráng đè ép cơn giận trong lòng nhưng sau khi nghe câu nói này thì trong họng đầy vị tanh tưởi, rốt cục không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi, cả người sau đó cũng biến mất không thấy gì nữa.
"Quả nhiên hào phóng, không hổ danh là người đế đô a." Trần Duệ cảm khái một câu, quay sang hỏi Isabella: "Xin lỗi Isabella phu nhân, ban nãy chúng ta nói đến đâu rồi?"
Đôi mắt xanh biếc của Isabella lại loé sáng, cũng không phải vì chuyện hắn mau quên mà buồn bực, nụ cười lại xuất hiện trên môi: "Ban nãy Trần Duệ các hạ đã đồng ý dạy ta điệu Valse."
Trần Duệ gật gật đầu: "Tất nhiên rồi, chẳng qua vũ hội hôm nay đã kết thúc rồi, lần sau nếu phu nhân muốn ta nhất định sẽ thoả mãn nguyện vọng của người."
"Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng.... ừm được rồi." Isabella lại nở một nụ cười thật thươi càng thêm rung động lòng người, "Vậy thì vũ hội lần sau, nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ bái phỏng các hạ"
Vũ hội hết thúc, Alice hưng phấn kéo tay Trần Duệ hỏi đủ thứ chuyện, trong lòng tiểu la lỵ biết Trần Duệ làm thế là trút giận dùm hàng, khuôn mặt vừa đỏ rực lại vừa hưng phấn.
"Alice!"
Giọng nói của Zya vang lên, tiểu la lỵ vẻ mặt tiếc nuối liếc mắt nhìn Trần Duệ một cái: "Đã nói rồi đấy, ngươi rảnh nhất định phải dạy ta điệu Valse kia!"
Trần Duệ nhìn thoáng qua Zya, vừa lúc Zya nhìn hắn, trong nháy mắt hai ánh mắt chạm nhau, hắn cảm thấy trong ánh mắt băng lãnh kia có chút gì đó kỳ lạ. Trong phút chốc, trong lòng hai ngươi đồng thời sinh ra một loại cảm giác giống như lúc khiêu vũ ban nãy.
Zya rất nhanh liền khôi phục dáng vẻ bình thường, nàng nắm tay Alice đi ra ngoài.
Kỳ diệu là, mặc dù nàng không quay mặt lại nhìn Trần Duệ nhưng nàng biết chắc chắn Trần Duệ vẫn đang chăm chú nhin nàng.