Dù cho Trần Duệ đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi chân chính đối mặt, còn cảm nhận được áp lực to lớn. không chỉ là thân thể, mà cả lục phủ ngũ tạng đều chịu ảnh hưởng của trọng lực, hô hấp biến thành phi thường gian nan, vết thương nơi sương xườn gần khỏi cũng ẩn ẩn phát đau.
Trước kia đọc truyện, thấy động một tí là huấn luyện mấy chục lần trọng lực, thậm chí mấy trăm lần, hiện tại chân chính tu luyện mới biết khốn khó như nào!
Tâm niệm hắn khẽ chuyển, tinh lực vận chuyển toàn thân, tốc độ thích ứng quả nhiên tăng nhanh rất nhiều, phương diện khống chế cơ thịt dưới áp lực càng lúc càng tỉ mỉ.
Trần Duệ bắt đầu chầm chậm đi lại, tận lượng khống chế hô hấp, làm ra một ít động tác đơn giản như duỗi tứ chi, vươn vai, đừng xem thường những động tác này, để làm tốt không phải chuyện đơn giản gì, nhất là nếu làm nhanh, cần hao phí lực lượng gấp bội.
Lúc này tác dụng của tinh thể phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, khiến tinh lực của hắn được bổ sung kịp thời. Cũng không biết qua bao lâu thời gian, khi Trần Duệ có thể tự nhiên chạy nhảy, trường cảnh chung quanh đột nhiên biến đổi, trở lại bên ngoài cạnh kỹ trường, hóa ra, bất tri bất giác, hai ngày đã qua đi.
Trần Duệ về đến vương tọa, nhìn thấy điểm kinh nghiệm đã dâng lên %, xem ra dưới hoàn cảnh trọng lực, tác dụng rèn luyện rất tốt, quang bình đại biểu thân thể hắn tựa hồ xương cốt ngưng thực hơn.
Hắn nhớ đến đã qua một ngày thời gian thực, còn chưa bổ sung thực vật, vội vàng rời khỏi siêu cấp hệ thống. Công năng của siêu cấp hệ thống vô cùng kỳ diệu, ở trong sân huấn luyện, không có đói khát hoặc cần bài tiết, vừa về đến hiện thực, bụng lập tức kêu réo, quả nhiên là đói cả một ngày!
Trần Duệ vừa đứng lên, cảm thấy trọng lượng thân thể phảng phất nhẹ hơn không ít, ngược lại có chút không quen, chỉ là ở trong phòng không thể thí nghiệm một phen, ngấm ngầm hớn hở: mấy ngàn linh khí cũng không tốn không, huấn luyện như vậy quả nhiên có hiệu quả.
Sau khi bổ sung tốt thực vật, ngủ một giấc thật ngon, Trần Duệ cảm giác được tinh lực khôi phục, thương thế nơi sườn cũng khỏi hoàn toàn, hắn cũng không để lỡ thời gian, lập tức tiến vào huấn luyện trường!
Dưới tình huống không tuyển chọn quy tắc, Trần Duệ hoạt động một phen, cảm giác được thân thể nhẹ hơn rất nhiều, chỉ bất quá còn cần tiến hành thích ứng thêm.
Hắn suy xét một chút, tuyển chọn năm lần thời gian cùng hai lần trọng lực, lại tốn bảy ngàn linh khí, điểm linh khí trực tiếp tụt xuống còn hai vạn bốn nghìn điểm!
Một lần nữa trở lại gấp hai trọng lực, Trần Duệ ứng đối thong dong hơn nhiều, đối với khống chế cơ thịt cùng tinh lực càng thêm thuần thục. Kế hoạch huấn luyện của hắn kỳ thực rất đơn giản, thích ứng với gấp hai trọng lực, từ đi đường, chạy bộ, nhảy vọt, sau đó đến công kích cùng phòng ngự. Thời gian năm ngày, dù cho không cảm giác được đói khát hoặc buồn ngủ, nhưng loại tu hành cực khổ này làm người khó có thể chịu được.
Trần Duệ kỳ thực có thể sử dụng quyền hạn lui khỏi huấn luyện trường, nhưng hắn cũng không làm như vậy, tu hành chính là chuy luyện thân thể, ma luyện tâm thần.
Thiên hạ không có bữa cơm miễn phí, so sánh với người khác, siêu cấp hệ thống đã cho hắn một bình đài tuyệt hảo, nếu như chỉ chăm chăm vào tiểu xảo, thiếu hụt khổ tu cùng nghị lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể trở thành tiểu thông minh. Cũng giống như khi chiến đấu cùng Lãng Khắc vậy, chân chính tu hành liền muốn vứt bỏ hết thảy chú tâm đầu nhập. Nói cách khác, tu hành cần có lòng tin tất thắng cùng quyết tâm vững chắc!
Dưới kiên trì của Trần Duệ, mồ hôi đổ như mưa, xương cốt ở quang bình biểu thị bản thân hắn càng thêm ngưng thực, nguyên bản từ sương khói mờ mịt đã ngưng lại thành thực thể óng ánh, vô số tia sáng, tuần hoàn lưu chuyển, sinh sinh không dứt.
Song nguyệt ma giới kỳ ảo hiện ra phân biệt ngày đêm, trong nháy mắt, năm ngày trôi qua.
Lam Ba hồ, Pagliuca phá lệ không du nhàn nằm ngủ bên hồ, mà thỉnh thoảng nhìn lên trời đêm, có chút nôn nóng: Trần Duệ không phải nói năm ngày sau sẽ tới sao? Sao hiện tại còn chưa xuất hiện?
Ngay lúc này, ở nơi xa truyền đến tiếng vỗ cánh quen thuộc, Pagliuca không khỏi nhảy lên: tên chết tiệt này, cuối cùng cũng tới!
Ngay khi song túc phi long vừa hạ xuống đất, độc long đã đi lên trước, định đánh lén một phen.
Ngay khi Pagliuca tiếp cận, bóng đen trên lưng phi long nhảy một cái, chớp mắt đã vọt đến sau lưng độc long, độc long đôi mắt sáng rực lên, quay người đánh một quyền. Tốc độ bóng đen còn nhanh hơn tưởng tượng, thân hình khẽ uốn, đã tránh được nắm tay, nào ngờ độc long đột nhiên gia tốc, nắm tay không thể tư nghị đổi hướng, vẫn như cũ đánh về phía lòng ngực. Hai quyền va nhau, bóng đen kia bị đánh bay cả mười thước mới loạng choạng đứng dậy được, mà độc long toàn thân bất động, bóng đen không khỏi kêu lên: "Ngươi chơi ăn gian, đây là lực lượng trung giai trung đoạn!".
"Ít nói nhảm! Bản đại nhân cao hứng! Có bản sự đánh lại xem nào!" Hai mắt độc long tỏa sáng, vừa nhảy đã tới trước mặt Trần Duệ, bắt đầu nhanh chóng công kích.
Thân hình Trần Duệ linh hoạt, nhưng tốc độ Pagliuca càng nhanh, tròng mắt Trần Duệ dần có điểm xem không kịp, nhưng dựa vào tinh lực, phản ứng của cơ thịt, liên tiếp tránh được độc long công kích.
Hắn tính chuẩn quỹ tích di động của độc long, xem xét chỗ trống, một thủ đao phản kích đến, thân hình độc long đột ngột dừng lại, nhưng là cổ tay Trần Duệ bị nắm chặt lấy, không thể nào phát lực, độc long cũng không tiếp tục tiến công, mà buông thủ chưởng ra, vui vẻ hỏi: "Không chỉ là tốc độ, dù là lực lượng ẩn ẩn tiếp cận trung đoạn rồi, mấy ngày nay ngươi đặc huấn kiểu gì vậy? Cứ theo đà này, hai tháng sau ngươi hoàn toàn có thể thẳng được cao giai ác ma!".
"Nào dễ như vậy a" Trần Duệ cười khổ lắc đầu, chẳng qua Pagliuca đánh giá lực lượng của hắn làm hắn liên tưởng đến xương cốt ngưng thực ở bảng trạng thái, có chút hiểu ra.
Năm ngày này, sinh hoạt của hắn là huấn luyện, ngủ, sau đó huấn luyện, cứ như thế tuần hoàn, tổng cộng ba lần tiến vào huấn luyện trường, lần đầu tiên là dùng hai lần thời gian cùng trọng lực, lần thứ hai cùng lần thứ ba là năm lần thời gian cùng hai lần trọng lực, thời gian còn lại là để nghi ngơi cùng thích ứng trọng lực bình thường.
Hiện tại Trần Duệ đã hoàn toàn thích ứng trạng thái hai lần trọng lực. Tại lần thứ ba huấn luyện, hắn thậm chí thử không sử dụng linh lực, trực tiếp dựa vào thân thể đối kháng hai lần trọng lực. Lần đánh bừa này, không ngờ phù hợp với yêu cầu luyện thể của uẩn tinh giả, không chỉ kinh nghiệm tăng nhanh, đạt tới %, mà phương diện lực lượng cũng đạt được tiến bộ lớn.
"Xương cốt" càng lúc càng thêm ngưng thực. Công năng của huấn luyện trường tương đương cường đại, nhưng đồng dạng tiêu tốn rất nhiều, ba vạn năm ngàn linh khí chỉ còn lại một vạn bảy ngàn!
"Pagliuca, ngươi cho rằng lấy thực lực hiện tại của ta, có thể thắng được tấn lang không? Ta điều tra ra được, hắn là ám tinh linh, thiện cận thân cùng chủy thủ, còn có kỹ năng tàn ảnh, đối thủ đại đa bị một kích trí mạng".
Pagliuca suy nghĩ một chút rồi nói: "Lấy thực lực của ngươi, chí ít có lực liều mạng. Ám tinh linh thiện trường tốc độ cùng cảm ứng, thông thường, sức bền là điểm yếu của họ, nhưng phải cẩn thận sát chiêu của đối phương, tàn ảnh thuật hẳn là kỹ năng kết hợp giữa tốc độ cùng thiên phú, chủ yếu là mê hoặc đối phương. Cụ thể chiến đấu ra sao, cần xem biểu hiện của đối phương nữa, nhưng trước khi triệt để đánh bại đối thủ, tuyệt không thể buông lỏng".
Trần Duệ đối với câu sau cùng không chút nghi ngờ, gật gật đầu, Pagliuca cũng chỉ ra tốc độ hắn tăng cao, nhưng phương diện khống chế còn chưa đủ, tốc độ chân chính không chỉ nằm ở di động, còn có tần suất công kích cùng lực bạo phát, chú ý kết hợp hoàn mỹ giữa tốc độ cùng lực lương, Sau đó là nắm chắc thời cơ, đối đầu với đối thủ như ám tinh linh, nhất định phải khống chế tốt.
Về lý luận không có gì nhiều để nói, then chốt nằm ở lĩnh ngộ cùng tiến bộ! Pagliuca nói mấy yếu lĩnh quan trọng, rồi trực tiếp đặc huấn thực chiến cùng hắn. Đối mặt với áp lực cực đại, hắn cũng không kháng nghị độc long chơi ăn gian, mà chuyên tâm đầu nhập huấn luyện.
Độc long có thể rõ ràng cảm nhận được biến hóa của Trần Duệ, ngấm ngầm vui mừng, ra tay càng thêm không lưu tình.
Mười ngày thời gian, đảo mắt trôi qua, vào đêm, cạnh kỹ trường sáng rực ma pháp đăng, huyên náo không thôi, lập tức sắp bắt đầu trận đánh cuối cùng.
Lần này xuất chiến là trung giai ác ma trung đoạn tấn lang Jess, mà đối phương là số sáu mươi tư mười ngày trước chém giết huyết thủ Lãng Khắc. Trận so đấu này thu hút không ít người tiến đến, tiền đặt cược cũng tăng gấp đôi.
Lúc này Jess một thân bì giáp chầm chậm đi xuống, mà số sáu mươi tư còn chưa xuất hiện.
Trên đài khách quý, Tề Đốn lộ ra vẻ nôn nóng, ngược lại Araujo Alex vẫn lạnh nhạt nhấm nháp mỹ tửu trong chén. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Số sáu mươi tư kia, liệu có phải không dám tới không!" Dịch ma nhíu chặt lông mày: "Nếu như hắn chạy trốn, như vậy chúng ta sẽ tổn thất…".
Lời còn chưa hết, thanh âm như kim loại của Araujo Alex vang lên: "Hắn đã tới".
Liền thấy một tuyển thủ mặc áo choàng đeo mặt nạ đi xuống đài, chính là số sáu mươi tư.
Araujo Alex ngưng thị nhìn người đeo mặt nạ, lông mày đột nhiên nhướng lên, dù cho khoảng cách khá xa, nhưng lấy năng lực của cao giai ác ma có thể cảm nhận được, so với mười ngày trước, khí tức số sáu mươi tư đã khác trước không ít.
"Trung giai trung đoạn?" Hỏa đồng sắc của Araujo Alex đột nhiên lóe lên tia dị sắc: "Trận đấu này, hẳn nên đáng xem đi…".